Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1443: Nhi Ca Con Song 1

Chuong 1443: Nhi Ca Con Song 1Chuong 1443: Nhi Ca Con Song 1
"Chẳng qua, tram vẫn luôn có nghi ngờ, nếu Kim Ngô la nanh vuốt của người nọ, vì sao trên danh sách không ghi lại?"
Bởi vì danh sách là giả... Vệ Đình mặt không đổi sắc nói: "Ghi lại bệ hạ, ở bên trong."
"Phải không?" Có mấy ngày Cảnh Tuyên Đế không tới Ngự Thư Phòng, ông ta để Phúc công công lấy danh sách tới, lật đến giữa, xác thật thấy tên đám người Kim thống lĩnh và Lưu phó thống lĩnh: "Có lẽ là lần trước trẫm xem nhầm."
Vệ Đình: Không, là ta kịp thời thêm.
Trừ Tô Thừa, Vệ Đình đánh chết phản tặc cũng lập công lớn, hắn vốn là Vũ Vệ tướng quân tứ phẩm, hiện giờ thăng một phẩm, là Bình Bắc tướng quân chính tam phẩm.
Nhóm quan văn đỏ mắt muốn chết, khó trách đều nói võ tướng thăng rất nhanh, phải biết rằng bọn họ làm đến trợn trắng mắt, ba năm sáu năm cũng không thăng được một nửa quan chức.
Tiêu Thuấn Dương và Tiêu Trọng Hoa bình loạn có công, được phong làm Duệ Vương và An Vương, đại hoàng tử Tiêu Độc Nghiệp không kịp tranh, chuyện phong vương không đến lượt hắn ta, hắn ta tức giận đến cao răng đều đau.
Công chúa Tĩnh Ninh, công chúa Huệ An và chư vị thiên kim cung học cũng được Cảnh Tuyên Đế hậu thưởng, khen ngợi các nàng cân quắc không nhường tu mi.
Trong lòng mọi người xúc động, một chuyện này, các nàng không chỉ có là cùng trường, cũng là cùng bào.
Cuối cùng là Tô Tiểu Tiểu.
Nàng hộ giá Hoàng Hậu, cứu nhị hoàng tử, đánh chết ba gã cao thủ, không thể không công.
Đáng tiếc nữ tử không thể làm quan, Cảnh Tuyên Đế cân nhắc sau đó sách phong nàng làm cáo mệnh phu nhân tứ phẩm, ngự tứ bảng hiệu thần y và lệnh bài Thái Y Viện.
“Tuy không có chức thái y, lại là thái y thật sự.”
Đây là cực hạn Cảnh Tuyên Đế có thể làm được.
Tô Tiểu Tiểu tạ chủ long ân.
Quốc khố thiếu hụt, Cảnh Tuyên Đế nghèo, ban thưởng vàng gì đó cũng đừng suy nghĩ, Cảnh Tuyên Đế còn muốn tìm Tô Tiểu Tiểu vay tiền đấy.
"Có thể quang minh chính đại vào cung xem bệnh cho các cung nương nương, cũng là một khoản thu nhập xa xỉ, lệnh bài này hữu dụng."
Tô Tiểu Tiểu còn thấy đủ mà ra hoàng cung.
Có thưởng sẽ có phạt, đám người Kim thống lĩnh bị phán xử hình phạt chém đầu, Tư Không Vân nhốt vào nhà lao, Quách thừa tướng vì trúng gió không có thể xen vào tạo phản mà tránh thoát một kiếp, có đôi khi sống đến cuối cùng chưa chắc là độc thủ phía sau màn, ngược lại có khả năng là loại "Rùa đen rút đầu" này.
Ngắn ngủn hai ngày nay, Thái Hậu đã trải qua một cuộc thay đổi rất nhanh, ngày thứ hai cung biến đã bệnh nặng một trận.
Tô Tiểu Tiểu đi thăm bà ấy, không nói chân tướng Nam Dương Vương và Tiêu Quân cho bà ấy, một là không biết nên nói như thế nào.
"Ta thường cảm giác trong đầu có hai chính mình..."
Lời này cho dù chính miệng Nam Dương Vương tới nói với Thái Hậu, Thái Hậu cũng chưa chắc hiểu được, huống chỉ là nàng là người ngoài tới nói lại.
Thứ hai chính là không vui một lát, cũng tốt hơn đau thương ly biệt.
Tô Tiểu Tiểu để ba tiểu gia hỏa ở với bà ấy nhiêu hơn, ba đứa Tiểu Hổ bò tới bò đi ở trên người bà ấy, rất nhanh khói mù đáy lòng bà ấy đã biến mất.
Bà ấy nhìn ba tiểu gia hỏa khoẻ mạnh kháu khỉnh, nụ cười lại ve tới khóe môi lần nữa.
Buổi chiều, Tô Tiểu Tiểu dẫn theo ba đứa nhỏ đi Quốc Tử Giám đón Tô Nhị Cẩu tan học, sau đó trở vê Tô gia một chuyến, không sai, là trở về.
Lão hầu gia và Tô Uyên làm đại sứ hòa thân, hộ tống công chúa Linh Tê đi Tây Tấn, người còn lại đều ở đây.
Tô lão phu nhân nhìn thấy tôn tử bảo bối và chất tôn, cũng rất kích động, ôm ba tiểu gia hỏa không buông tay, nếu không phải Tô Nhị Cẩu và Tô Tiểu Tiểu lớn bà ấy không ôm nổi, cũng muốn ôm một cái.
"Thái nãi nãi¡! Thái nãi nãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận