Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2362: Ngũ Hổ Lập Công! 1

Chương 2362: Ngũ Hổ Lập Công! 1Chương 2362: Ngũ Hổ Lập Công! 1
Ai ngờ đợi cả nửa ngày, vẫn không thấy mấy tên tiểu tử thối kia ra.
Lăng Vân không đồng ý sao?
Quỷ Phố đang cau mày.
Bỗng nhiên, một bóng người gầy gò đi tới trước xe ngựa, xốc rèm của hắn ta lên, tức giận nói: "Nghe nói ngươi đòi sống đòi chết muốn gặp ta? Không gặp được sẽ chết trước cửa nhà ta?"
Quỷ Phố: "... III"
Hắn ta không có nói như vậy!
Không sợ trong nhà có đứa ăn hại, chỉ sợ bọn ăn hại tụ lại một ổ.
Ba người bọn họ liên thủ để trả thù Quỷ Phố bảo Trần thị đánh bọn họ.
Quỷ Phố nghiến răng vang ken két.
Ta quả nhiên quá lương thiện, thế mà để mấy tên tiểu tử thối sống đến bây giờ ——
"Mấy tên tiểu tử thối kia đâu?"
Quỷ Phố cắn răng hỏi.
Lăng Vân nhàn nhạt nói: "Đi rồi, đi cửa sau."
Quỷ Phố lửa giận ngập trời, thề lát nữa trở về sẽ thanh lý môn hội
Lăng Vân nói: "Nửa đêm nửa hôm, tại sao nhất định phải gặp ta?"
Tại sao... Tất nhiên là...
Quỷ Phố quay mặt đi, xấu hổ mở miệng.
Chỉ cân mình nói là đến để xin hắn ta giúp đỡ, chắc chắn hắn ta sẽ được đằng chân lân đằng đầu.
Vừa nghĩ tới cái bản mặt thối của hắn ta, Quỷ Phố ngay cả một câu cũng lười nói.
"Hừ.
Lăng Vân không thèm nhường Quỷ Phố.
Thích nói thì nói, không nói thì dẹp.
Lăng Vân quay người đi vào viện tử.
Quỷ Phố siết chặt tay: "Đứng lại!"
Ha ha."
Lăng Vân không quay đầu lại mà đi vào nhà.
Quỷ Phố hít sâu một hơi. Thật đáng giận, thật đáng giận, thật đáng giận.
Mấy tên tiểu tử thối đáng giận, tên cam sư này cũng đáng giận!
Cuối cùng Quỷ Phố vẫn đi vào.
Lăng Vân ngồi trên bồ đoàn, uống một ngụm trà hoa.
Là hoa khô Tô Tiểu Tiểu phơi, dùng mật ong pha, hương thơm đọng lại trên răng và môi, ngọt mà không ngán.
Đối diện Lăng Vân là ba cái bồ đoàn nhỏ rất đáng yêu.
Quỷ Phố biết đây là chỗ ngồi riêng của ba tên tiểu tử thối đó, hắn ta ngồi xuống bên trái Lăng Vân.
Không có bồ đoàn.
Có điều tử sĩ không câu nệ tiểu tiết, ngồi dưới sàn nhà cũng vậy thôi.
Quỷ Phố nói ra kế hoạch đối phó Hạ Hầu.
Lăng Vân không chút nghĩ ngợi nói: 'Không đi."
Quỷ Phố hỏi: "Tại sao không đi?"
Lăng Vân khẽ nói: 'Chuyện này không liên quan đế ta, tại sao ta phải đi?"
Quỷ Phố nói: "Bọn họ điều khiển hoàng thất Đại Chu, dụng ý khó dò, giết hại trung lương, sau này chắc chắn cũng sẽ hiếp đáp bách tính."
Lăng Vân hững hờ nói: "Ta đâu phải người Đại Chu."
Quỷ Phố: "Bên phía Tây Tấn cũng..."
Lăng Vân: "Ta cũng không phải người Tây Tấn."
Quỷ Phế: '..."
Lăng Vân lại nói: 'Huống hồ ngươi nói thế lực của tên Hạ Hầu Ngạn kia còn lợi hại hơn thế lực của điện Thánh Nữ, ta yếu đuối gió thổi cũng bay thế này, không chịu nổi tổn thương đâu."
Khóe miệng Quỷ Phố co quắp một trận.
Ngươi là bao tải hay gì? Sao giỏi giả bộ quá vậy?
Ngươi mà yếu đuối gió thổi cũng bay?
Quỷ Phố đè nén tức giận, cố gắng bình tĩnh hòa nhã nói: "Không cần ngươi giao thủ với bọn họ, thậm chí cũng không cần ngươi lộ diện, ngươi chỉ cần lấy danh nghĩa của ngươi, dụ bọn họ đến rừng đào của Bạch Liên Giáo là được."
Lăng Vân ung dung nói: "Sao ngươi biết ta bằng lòng đối địch với bọn họ?”
"Không phải lần trước ngươi đắc tội với bọn họ rồi sao?"
Quỷ Phố thật sự không muốn thừa nhận mình được tên này cứu. Lăng Vân uốn nắn: "Sai, ta không làm bị thương bất kỳ kẻ nào trong số bọn họ, là bọn họ gây sự ở địa bàn của ta, ta xua đuổi bọn họ mà thôi, còn về cứu ngươi, chẳng qua chỉ là thuận tiện."
Nhất định phải nhấn mạnh chữ cứu sao?
Quỷ Phố hít sâu: "Ngươi không sợ bọn họ đến trả thù ngươi à?"
Lăng Vân khinh thường hừ một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận