Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1174: Giải Quyết Hoàn Hảo 1

Chương 1174: Giải Quyết Hoàn Hảo 1Chương 1174: Giải Quyết Hoàn Hảo 1
Chiếc bánh mật ong trên tay nó chợt mất đi mùi thơm.
Lão Hầu gia nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu đang chuẩn bị rời đi hỏi: "Con đi đâu vậy?"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Tìm tên dược sĩ Tây Tấn, giết chết hắn!"
"Con... không thể!" Lão Hầu gia làm sao có thể để đứa cháu gái của mình đi mạo hiểm?
Đúng vậy, nàng là đứa cháu nhỏ, không phải đứa cháu thực sự đã trưởng thành, ông không thừa nhận.
"Hắn vừa mới bị thương, lợi dụng hắn như vậy, lấy mạng của hắn!"
Thái độ Tô Tiểu Tiểu rất kiên định.
Dược sư Tây Tấn là một kẻ rất phiền phức, tuy võ nghệ không bằng Tu Nô nhưng những cách sử dụng độc dược của hắn thực sự rất khó đề phòng.
Nàng phải kết liễu hắn ta.
Lão Hầu gia lẩm bẩm: "Cái người đó... không phải là một cao thủ bình thường, hắn là một dược sư đến từ Tây Tấn đấy."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Con biết."
Lão Hầu gia ngạc nhiên nhìn nàng: "Con biết rôi?"
Tô Tiểu Tiểu khit mũi rồi nói: "Cũng là tin tức mà con mới biết được."
Lão Hầu gia cau mày: "Cho nên, con đặc biệt đến đây vì chuyện này sao?"
"Ừ.' Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Lão Hầu gia bất lực thở dài: "Nha đầu này... gan con cũng quá to rồi."
Đây là rừng đào của Bạch Liên Giáo, từ việc thoát chết lần trước, vậy mà nàng ta lại không cảm thấy có chút sợ hãi nào sao?
"Con to gan thì cũng thôi đi, nhưng cũng không biết đối tượng là ai. Hoa Âm năm đó... cũng không to gan như con."
Có lẽ năm đó Hoa Âm đã có người bảo vệ nàng ta, trước khi kết hôn chính là ông, sau khi kết hôn chính là Tân Thương Lan, có lúc ông từng nghĩ, có lẽ chính vì ông bảo vệ Hoa Âm tốt đến mức Hoa Âm từ nhỏ chưa từng gặp phải vấn đề gì để có thể vượt qua được những âm mưu đó.
Nhưng sau đó ông cũng nghĩ lại, Hoa Âm tuy võ nghệ không giỏi nhưng lại có đầu óc thông minh.
Chỉ có thể nói, ở đời không ai có thể đảm bảo mình sẽ có được tất cả mọi thứ trong đời.
Nha đầu này từ nhỏ đã phải chịu đựng rất nhiều khổ cực, nhưng cũng đã rèn luyện được một tính cách mà người bình thường không thể tưởng tượng được. "Đúng rồi, con đã học bắn cung từ ai vậy?"
Vừa rồi hai mũi tên kia có thể nói xuyên thủng ở khoảng cách trăm bước là không hề quá.
"Vệ Đình." Tô Tiểu Tiểu nói.
Lão Hầu gia sửng sốt, Vệ Đình chỉ mới biết nàng nửa năm, nhưng nàng đã thành thạo kỹ năng bắn cung đến như vậy rồi.
Lão Hầu gia làm sao biết được ở quê nhà Tô Tiểu Tiểu không hề có cung tên, đến khi vào cung thì mới bắt đầu nghiêm túc học, học từng chút một, nhưng thực ra chỉ mất chưa đầy ba tháng.
Nói đến Vệ Đình, Lão Hầu gia nhìn sang đối phương: "Sẽ không có chuyện gì xảy ra với Vệ Đình chứ? Hắn đã bị Tu Nô dây dưa..."
Tô Hiểu Hiểu bình tĩnh nói: "Nếu có xảy ra chuyện gì thật, con sẽ tìm một người chồng khác."
Lão Hầu gia: "..."
Lão Hầu gia hắng giọng: "A, khụ khụ, không đến mức như vậy."
Tiểu tử nhà họ Vệ này thực ra cũng khá tốt.
Tô Tiểu Tiểu đi tìm tên dược sĩ Tây Tấn.
Gấu mù đen ngồi ngay cạnh Lão Hầu gia bảo vệ ông.
Gấu con đã ngủ quên.
Lão Hầu gia nhìn mình, rồi lại nhìn người con gấu mù đen to lớn đang ngồi cùng tư thế với mình, đột nhiên cảm thấy có chút nghi ngờ về cuộc sống.
Ông giơ tay phải lên.
Gấu mù đen cũng giơ tay phải lên.
Ông gãi đầu.
Gấu mù đen cũng gãi đầu.
Ông duỗi chân.
Gấu mù đen cũng duỗi chân ra.
Gấu mù đen tuy không thể nhìn rõ nhưng vẫn nhận ra được nhờ tiếng âm thanh.
Lão Hầu gia lè lưỡi trêu chọc con gấu.
Gấu mù đen không thể cảm nhận được chuyển động nhỏ bé này.
Haha, không thể biết nữa đúng không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận