Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 663: Nhi Tu Cua Ai 2

Chuong 663: Nhi Tu Cua Ai 2Chuong 663: Nhi Tu Cua Ai 2
Ra hoàng cung, Tô Tiểu Tiểu liếc mắt một cái nhìn thấy xe ngựa của Tô Mạch.
"Ngươi sẽ không lại đợi một ngày chứ?" Nàng ngồi trên xe ngựa.
Tô Mạch nói: "Ban ngày đi làm chút chuyện, đến canh giờ ngươi tan học mới lại đây."
Tô Tiểu Tiểu vừa lòng gật đầu.
Tô Mạch buồn cười nhìn nàng: "Ngươi đây là vẻ mặt tiểu đại nhân gì?"
Tô Tiểu Tiểu thâm nghĩ, tiểu đại nhân? Ta chính là đại nhân!
Tô Mạch năm nay hai hai, chỉ lớn hơn Vệ Đình một tuổi, phải biết rằng kiếp trước nàng chính là sống đến đầu ba —
Từ từ.
Vệ Đình 21.
Nàng đây là trâu già gặm cỏ non?
Không đúng.
Còn chưa ăn vào trong miệng.
Tô Tiểu Tiểu khổ đại cừu thâm nhíu mày.
Tô Mạch bị vẻ mặt không ngừng biến hóa của nàng chọc cười: "Ngươi lại suy nghĩ cái gì?"
"Không có gì.' Tô Tiểu Tiểu phủi phủi áo rộng tay, thong dong bình tĩnh nói thầm: "Sớm hay muộn cũng ăn luôn!"
Tô Mạch: ...'
Nha đầu này lải nha lải nhải nói gì vậy?
Tô Mạch đẩy một bình hạch đào đến trước mặt nàng: "Ngày đầu tiên đi học, có quen chưa?”
Tô Tiểu Tiểu câm một quả hạch đào: "A, quen."
Tô Mạch lại nói: 'Nghe Tôn công công nói, con ngựa của ngươi bị sợ hãi."
Tô Tiểu Tiểu liếc hắn ta một cái: 'Bạc của ngươi cũng không dễ kiếm sao."
Còn phải thật xa ra cung hội báo tình huống của nàng cho hắn ta.
Tô Mạch buồn cười: "Nếu ngươi không thích, lân sau không cho hắn ta hội báo."
Tô Tiểu Tiểu gặm một quả hạch đào: "Không không thích, ngươi tùy ý."
Tô Mạch cười một tiếng, giơ tay rót một ly trà cho nàng.
"Ta tra được một chút tin tức, do dự muốn nói cho ngươi hay không."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Có liên quan với Vệ Đình?"
Nha đầu này... Thật là thông minh đến đáng sợ... May là muội muội, không phải địch nhân.
"Đúng vậy." Tô Mạch nói: "Một là manh mối hạ độc tổ phụ ta, một cái khác, là thân thế của ba hài tử."
Động tác Tô Tiểu Tiểu uống trà dừng lại, mở to một đôi mắt trong sáng, không chớp mắt mà nhìn hắn ta.
Tô Mạch trưng cầu ý kiến của nàng: "Ta nói chuyện của tổ phụ trước?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Vì thế Tô Mạch tiếp tục nói: "Ta tra xét lâu như vậy, tất cả manh mối đều chỉ hướng Vệ gia. Ta từng nhắc qua gút mắt của ba nhà Tần, Tô, Vệ với ngươi, nhưng ta giống như không nói cho ngươi, cụ thể phát sinh giữa bọn họ là cái gì. Năm đó Vệ lão tướng quân, cũng chính là Võ An Quân bị đại quân Bắc Yến vây khốn, bí mật phái người đi quân doanh Tần gia ở ngoài trăm dặm trước, thỉnh cầu cô tổ phụ phái binh chi viện, cô tổ phụ không đi."
Tô Tiểu Tiểu khó hiểu hỏi: "Vì sao không đi?"
Tô Mạch lắc đầu: "Ta cũng không rõ ràng lắm, chuyện năm đó, cô tổ phụ không chịu nhiều lời... có lẽ là tổ phụ biết rõ tình hình. Hiện tại ngươi hiểu rõ, Vệ gia và hai nhà Tần, Tô thâm cừu đại hận có bao nhiêu không thể hóa giải đi?"
Mỗi ngày một lần, khuyên muội muội hết hy vọng với Vệ Đình.
Tô Tiểu Tiểu không trả lời vấn đề của hắn ta, nàng vĩnh viễn có logic của mình, tuyệt đối không bị người khác quấy nhiễu suy nghĩ.
Nàng sờ cằm, như suy tư gì đó nói: "Hai nhà là đối thủ, Tân Thương Lan muốn mượn tay Bắc Yến trừ bỏ Võ An Quân? Vậy cũng không thể nào nói nổi, Võ An Quân là chết trận mấy năm trước, mà đương kim hoàng đế đã đăng cơ mười bảy năm, ngôi vị hoàng đế đều ngồi ổn, bọn họ nguyện trung thành chính là một quân chủ, cần gì đến nỗi này? Hay là nói... Đây là ý tứ của hoàng đế? Hoàng đế kiêng kị Vệ gia, muốn Vệ gia suy bại?"
Nha đầu này không chỉ có thông minh, lá gan còn lớn, cái gì cũng đều dám đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận