Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1768: Ngoại Tổ Mẫu Nâng Đỡ 2

Chương 1768: Ngoại Tổ Mẫu Nâng Đỡ 2Chương 1768: Ngoại Tổ Mẫu Nâng Đỡ 2
Có được sự che chở của Trình Tang, Tô Tiểu Tiểu thuận lợi ở lại Trình gia, không chỉ có thế, nàng còn không thể ở lại viện tử ban đầu của mình nữa, Trình Tang muốn mỗi ngày đều nhìn thấy nàng, bảo nàng dọn vào viện mình.
Tạ Vân Hạc ngăn cạn: "Không được!"
Tô Tiểu Tiểu thở dài một tiếng: "Nương, có lẽ cha không thích con, con đi là được rồi."
Trình Tang ôm chầm lấy nàng: "Nương thích con! Con sống với nương! Nương xem ai có thể đuổi con ra ngoài!"
Mọi người không dám thở mạnh tiếng nào.
Trình Tang hung dữ trừng mắt nhìn Tạ Vân Hạc: "Mau nói đi! Chàng có đuổi Vi Vi đi không hả?"
Tạ Vân Hạc bất đắc dĩ nhắm mắt lại: 'Không đuổi, không đuổi con bé đi."
Trình Liên nhìn Tạ Vân Hạc thở dài.
Trình Tang lại nói: "Cho Vi Vi ở cùng với tat"
Tạ Vân Hạc thở dài nói: "... Được, ở cùng với nàng."
Trình Tang kéo lấy tay Tô Tiểu Tiểu: "Vi Vi, chúng ta đi vào đi!"
Sau đó, bà ấy đứng dậy khỏi xe lăn.
Mi Cơ nghẹn họng trố mắt đứng nhìn: Người có thể đi bộ à...
Tô Tiểu Tiểu dọn vào viện của Trình Tang.
Cuối cùng bước đầu tiên để ở lại Trình gia đã thành công.
Việc tiếp theo là tìm cách tiến vào Thánh Nữ điện, bởi vì dù là về dược liệu Ngụy Thanh cần hay là về tung tích của Vệ Tư, tất thảy đều có liên quan đến Thánh Nữ điện.
"Tiểu thư, ta đi bắt bồ câu đây!" Mi Cơ nói.
Tô Tiểu Tiểu thấp giọng phân phó: "Ngươi đi kiểm tra xem trong quý phủ có một Cổ sư họ Hàn không."
Khi Trình Thanh Tuyết đến Toái Bắc quan, nàng ta có mang theo một Cổ sư bên người, nàng vẫn nhớ Trình Thanh Tuyết gọi đối phương là Hàn thúc.
Trình Thanh Tuyết thực sự không có vẻ gì là khôn ngoan sắc sảo, việc đi đến Toái Bắc quan tìm di vật của Võ Đế tiền triều, chắc hẳn là nhiệm vụ của Hán thúc kia.
Có lẽ ông ta sẽ biết rõ tung tích của Vệ Tư hơn.
"Cứ để đó cho tal
Mi Cơ vỗ vỗ ngực nhỏ, khẽ ngân nga một đoạn nhạc, đi bắt bồ câu. Sau khi Trình Tang vào nhà, ba ấy phát hiện Vi Vi không đi theo, có chút ghen tị hỏi: "Con vừa nói gì với tiểu điểu tinh đó thế?"
Tô Tiểu Tiểu cười cười: "Con bảo nàng ấy bắt nhiều bồ câu một chút, rồi con sẽ nướng mời nương cùng ăn."
Trình Tang lại vui vẻ trở lại: "Bồ câu Vi Vi làm, nương muốn ăn!"
Tô Tiểu Tiểu nhìn bà ấy trông nhếch nhác hết sức, nói: "Để con thay xiêm y cho nương trước.
Trình Tang ngoan ngoãn đồng ý.
Bọn hạ nhân ôm theo xiêm y đi vào, có chút chần chừ, đưa chúng cho Tô Tiểu Tiểu.
Một nha hoàn trong số họ muốn nói gì đó nhưng lại thôi, như thể muốn nhắc nhở chuyện gì, nhưng đồng bạn bên cạnh đã dùng ánh mắt ra hiệu ngăn nàng ta lại.
Đồng bạn kéo nàng ta ra ngoài.
"Sao ngươi không cho ta nói thế?"
"Nói cái gì chứ? Nàng ta không phải chủ tử thật sự, cùng lắm cũng chỉ là một kẻ mạo danh, đại phu nhân đã điên điên khùng khùng, lẽ nào người cũng điên rồi sao?"
"Nhưng nàng ta sẽ bị đại phu nhân cào thương mất."
Đại phu nhân ghét nhất là thay y phục, trước kia bọn họ thay y phục cho đại phu nhân, nhất định phải đeo găng tay cho đại phu nhân trước, nếu không đại phu nhân sẽ cào bọn họ bị thương, không có lần nào là ngoại lệ.
"Nàng ta thích phô trương, để cho nàng ta làm!"
Hai nha hoàn đứng canh ở cửa, chờ đợi tiếng quỷ khóc sói tru vang lên từ bên trong.
Nhưng khiến cho người ta bất ngờ lại là, trong phòng cực kỳ im ang.
Hai người đánh bạo đi tới cửa, lặng lẽ liếc nhìn vào bên trong.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn một cái đã bị dọa đến giật mình.
Vậy mà đại phu nhân đã thay xong xiêm y rồi, ngay cả tóc cũng được chải gọn gàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận