Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2242: Thi Đậu Trạng Nguyên, Mẫu Nhi Gặp Nhau 1

Chương 2242: Thi Đậu Trạng Nguyên, Mẫu Nhi Gặp Nhau 1Chương 2242: Thi Đậu Trạng Nguyên, Mẫu Nhi Gặp Nhau 1
Chỉ thấy Tông Chính Huy không biết bị người nào trói gô ném ở nơi này, tội nghiệp nằm ở trên sàn xe ngựa của bà.
Trình Tang cổ quái nhìn ông ấy.
Tông Chính Huy bất đắc dĩ thở dài: "Nói rất dài dòng, hoàng cung tram tạm thời không trở vê được, Tang Tang, ngươi thiếu một người giải sầu dọc đường không?"
Trình Tang: ”...'
Tang Tang mau trả lời ông ấy!
Tô Tiểu Tiểu đi đến Thánh Nữ điện, từ biệt Doãn Tiểu Điệp.
Doãn Tiểu Điệp đã hoàn thành nghi thức chuyển giao với Trình Thanh Dao, trở thành Thánh Nữ duy nhất trong Thánh Nữ điện.
Trong tẩm điện của Thánh Nữ, Tô Tiểu Tiểu nhìn Doãn Tiểu Điệp trong bộ phục sức trắng như tuyết của Thánh Nữ.
Rõ ràng là vẻ mặt nũng nịu đáng yêu, nhưng lại càng muốn bày vẻ nghiêm túc mà ngôi trên kia, làm cho Tô Tiểu Tiểu lại không nhịn được muốn véo má cô bé: "Nhóc con, ta phải đi rồi."
Doãn Tiểu Điệp tức giận, muốn bảo nàng đừng kêu cô bé là nhóc con, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Cô bé đã biết Tô Tiểu Tiểu là thiên kim tiểu thư phủ Hộ Quốc Công của Đại Chu, cũng biết ba đứa nhỏ kia là con trai của nàng, giăng một cái bẫy thật lớn cho Trình Thanh Dao!
Cô bé nhìn gương mặt như tiên trên trời kia của Tô Tiểu Tiểu, nặng nề thở dài: "Ngươi thật sự không suy xét việc làm tẩu tẩu của ta sao?"
Tô Tiểu Tiểu: Tỉnh lại đi nhóc con, ta đã thành thân.
Doãn Tiểu Điệp luyến tiếc Tô Tiểu Tiểu: "Sau này ngươi sẽ lại đến Vương Đô sao?"
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Đương nhiên, ta chính là đại tiểu thư của Trình gia. Nếu nhóc đã luyến tiếc ta như vậy, hay là nhóc đừng làm Thánh Nữ nữa, làm muội muội của ta, ta đi đâu cũng dẫn nhóc theo."
Doãn Tiểu Điệp nghiêm túc ngẫm nghĩ: "Cũng không phải là không được."
Nữ đệ tử đứng bên cạnh ho một tiếng thật lớn.
Doãn Tiểu Điệp: "... Được rồi, ta chỉ nói giỡn thôi mà."
Trong viện, Ngũ Hổ đang chào từ biệt với "tiểu mỹ chim" của nó.
Lần này hồi kinh, nó có thể dẫn theo toạ giá kim điêu, cũng có thể dẫn theo hộ vệ liệp ưng và tiểu đệ quạ đen, nhưng chim thánh là thánh vật của Thánh Nữ điện, không được tùy hứng rời đi. Ngũ Hổ dùng tiếng bồ câu: "Cúc cu, cúc cu, cúc cu!"
Tiểu mỹ chim, ca ca phải đi rồi!
Chim thánh: “Cúc cu, cúc cu, cúc cul"
Ca ca không thể ở lại sao?
Ngũ Hổ: Không thể nha! Ca ca muốn kiếm điểu tập!
Chim thánh: Ca ca nhớ trở vê xem ta đó! Nhớ mang thức ăn cho chim theo nữal
Ngũ Hổ: Ca ca sẽ trở về, ca ca hứal
Ngũ Hổ tặng cho tiểu mỹ điểu tặng mười viên thức ăn cho chim.
Đó là tất cả số thức ăn còn lại của nó.
Lần trước, nó đi tìm kiếm Vệ Đình, được thưởng hai mươi viên thức ăn cho chim, sau khi phân chia cho các tiểu đệ, cũng chỉ còn dư lại mười hai viên thôi.
Bản thân nó ăn hai viên.
Hiện tại nó chỉ là một con chim nghèo khổ, lại phải chăm chỉ làm việc mà kiếm thức ăn cho chim.
Tô Huyên cũng định rời đi.
Trước khi rời đi, hắn ta dọn sạch dấu vết chứng tỏ mình đã ở đây, như thể hắn ta chưa bao giờ đến đây vậy.
Hắn ta đi vào thư phòng, nhìn cửa phòng đóng chặt, nói: 'Bà bà, con phải đi rồi."
"Ngươi đi thì đi đi!"
Một đứa nhỏ phiên phức như vậy, ai mà thèm chứ!
Tô Huyên đặt một gói điểm tâm do Tô Tiểu Tiểu làm lên bàn đá trong sân vườn.
Khi hắn ta đạp lên ngạch cửa, Lâu trưởng lão lên tiếng: "Nếu được thì giải tâm dẫn đi, không phải là ngươi nói sẽ phụng dưỡng ta lúc ta về già sao? Giữ cái mạng này của ngươi lại, để ngươi trở về hiếu kính tal"
Tô Huyên cười cười, không nói gì.
Qua khe cửa, Lâu trưởng lão nhìn hắn ta đi lên xe ngựa.
Đứa nhỏ phiền phức đó vẫn y như cũ, vĩnh viễn không coi sống chết của bản thân mình ra gì.
Bà ta lại nhìn về phía kệ sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận