Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 891: Máu Mu Ruột Thịt 1

Chương 891: Máu Mu Ruột Thịt 1Chương 891: Máu Mu Ruột Thịt 1
Trần thị nói: "Ồ, vậy ta sẽ ăn một mình."
Trân thị không nhịn được nữa, không đợi quay về viện nữa, mở túi giấy ra, bốc một miếng thịt to bắt đầu nhai.
Ừng ực - Tưởng thị nuốt nước bọt.
"Quên đi, niệm tình nha đầu đó đã vất vả làm cả buổi sáng, ta nếm thử một miếng vậy."
Một số thứ có mùi thơm nhưng thực ra lại có vị rất tệ. Nàng ta cắn một miếng, muốn khiến bản thân bỏ cuộc!
Tưởng thị bốc một miếng nhỏ bỏ vào miệng.
Một giây tiếp theo, nàng ta nhảy dựng lên: "Muội sẽ nói với tổ mẫu!"
Trần thị run rẩy: "Hả?"
Tưởng thị hung hăng uy hiếp: "Trừ phi tỷ cho ta một nửa!"
Hẻm Lê Hoa.
Tô Tiểu Tiểu đang ngồi trong phòng chính, đếm những chiếc hộp mà Vệ lão thái quân để lại.
Nói là đến đây để gặp tằng tôn nhưng đã bao giờ thấy việc chỉ đến thăm thôi mà lại đi mua quà cho cả nhà?
Dao khắc gỗ dát vàng, của Đại Hổ.
Phỉ thuý, mã não, hổ phách, của Nhị Hổ.
Cây gậy nhỏ Ky Lý Oa Lạp, của Tiểu Hổ.
Trang sức, của Tô Tiểu Tiểu.
Văn phòng tứ bảo*, của Tô Nhị Cẩu.
*đồ dùng viết thư pháp: bút, nghiên, mực, giấy
Tô Nhị Cẩu học ở Quốc Tử Giám, tuy không ham học nhưng những thứ dùng để viết thư pháp là rất cần thiết.
Ngoài ra còn có hũ lá trà thượng hạng cho Tô Thừa. Tô Thừa thích uống trà, cũng không biết là ai tiết lộ cho Vệ lão thái quân biết.
"Là chàng?" Tô Tiểu Tiểu nhìn Vệ Đình.
Vệ Đình lạnh lùng nói: "Không phải ta."
Trong đồ trang sức có vài thỏi vàng được chạm khắc, Tô Tiểu Tiểu cầm một nắm đưa cho ba đứa trẻ.
Ba đứa nhỏ có thói quen để dành số tiền nhỏ. Chúng lập tức quay về phòng, hồng hộc đào những chiếc túi be bé của mình ra, nhét những thỏi vàng nhỏ vào trong rồi lại giấu dil Tô Tiểu Tiểu đeo trang sức khắp đầu, trông giống như một con công vàng mũm mim sáng lấp lánh.
Sau đó nàng nhìn Vệ Đình với vẻ đồng tình: "Ồ, chỉ có chàng là không có. Thật đáng thương."
Vệ Đình: "Hứ, trẻ con."
Tô Thừa đun nước nóng rồi đưa ba đứa nhỏ đi tắm.
Từ sau khi không để Tô Tiểu Tiểu tắm cho nữa, ba đứa nhỏ cũng không mấy hứng thú với việc tắm như trước, một đứa vừa bị tóm vào, đứa khác liền nhảy ra ngoài, không hợp tác.
"Nhị Cẩu!"
Tô Thừa gọi Tô Nhị Cẩu, cố gắng hết sức cũng xem là hoàn thành xong việc tắm rửa sạch sẽ cho ba hạt đậu nhỏ.
Ở cùng với Lăng Vân sư phụ, là họ trêu chọc sư phụ, khi ở với năm vị bá mẫu, thì bá mẫu trêu bọn họ.
Ba đứa trẻ mệt rã ngủ thiếp đi, Tô Tiểu Tiểu đắp chăn cho chúng.
Vệ Đình tắm xong, mang mái tóc dài rối bù bước tới, tắm xong trên người hắn mang theo mùi thơm sạch sẽ.
Trong chốc lát, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy mùa hè đang đến.
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn từ trên xuống dưới, không thể cho vào miệng, chỉ có thể thỏa mãn thị giác mà thôi!
"Tối nay chàng... ngủ ở đây à?" Nàng hỏi.
Vệ Đình lạnh lùng nhìn nàng: “Nàng nghĩ hay thật.
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Chàng vừa tắm rửa, vừa để đầu tóc rối bù vào phòng ta, hành vi này của chàng tuyệt đối có thể coi là dụ dỗ!"
Vệ Đình cười lạnh: "Vậy sao? Vậy nàng mở vạt áo ra... là định tiến cử bản thân với ta à?"
Tô Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn xuống.
Ôi trời!
Cúc áo bung ra rồi! Nàng nhanh chóng cài cúc lại.
Mọi nơi trên cơ thể nàng đều gầy đi khá nhanh, ngoại trừ ngực và mông.
Nàng oán hận trừng mắt nhìn Vệ Đình: "Hời cho chàng!"
Sau khi nhận ra nàng đang ám chỉ điều gì, tai Vệ Đình hơi đỏ lên, hắn cầm tách trà lên nhấp một ngụm.
"Nói chuyện đàng hoàng." Hắn nói.
Nếu không nói chuyện đàng hoàng thì có nguy cơ xảy ra cuộc chiến đẫm máư.
Hắn kể lại cuộc đối thoại trong thư phòng cho nàng nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận