Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 461: Nữ Nhân 2

Chương 461: Nữ Nhân 2Chương 461: Nữ Nhân 2
Tần Triệt không đợi bao lâu đã nhìn thấy nữ nhi của hắn ta câm hộp đàn từ trong từ trong nhà đi ra.
Dáng vẻ của Tần Yên Nhiên hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, là một trong những mỹ nhân xinh đẹp nhất kinh thành. Lại thêm việc nàng ta tài giỏi tinh thông nhiều mặt, thế nên vẫn luôn là viên ngọc quý trên tay mà Tần Triệt kiêu hãnh.
"Phụ thân."
Tần Yên Nhiên hành lễ.
Cử chỉ đoan trang, thanh âm dịu dàng.
Đây mới là dáng vẻ mà quý nữ thế gia nên có.
Tần Triệt sung nịch mỉm cười: "Lên đây đi."
Tần Yên Nhiên giao đàn cổ cho nha hoàn đứng bên cạnh, da ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng vén làn váy thướt tha, ôn nhu tao nhã lên xe ngựa.
Điệu bộ của Tần Yên Nhiên được vậy là nhờ mời cô cô trong cung tới dạy dỗ, mỗi nụ cười hay cái nhăn mày, mỗi lời nói cử chỉ đều vô cùng đẹp đẽ.
Không biết hoa quế nhà ai trông bốn mùa nở rộ xinh đẹp, nhưng trước mặt của Tần Yên Nhiên, nhất thời mất đi vẻ đẹp vốn có.
"Sao phụ thân lại tự mình tới đây?" Tần Yên Nhiên ngồi xuống chiếc ghế đối diện Tần Triệt.
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh.
Xe ngựa vô cùng xa hoa thoải mái, cơ hồ không hề cảm nhận được sự rung lắc.
Tần Triệt cười nói: "Đi ngang qua, thế nên tới đón con, đi theo Trương nhạc sư học tập thế nào rồi?"
Tần Yên Nhiên mỉm cười nói: 'Hôm nay Trương nhạc công khen con đấy, bảo cầm nghệ của con tiến bộ rất lớn, không mất bao nhiêu thời gian đã có thể hợp tấu "Phương cầu hoàng" cùng người rồi."
Tần Triệt nhướng mày: "Ồ?"
Thật ra Tần Triệt không hiểu âm luật, càng nghe càng không hiểu bài "Phương cầu hoàng” là bài như thế nào, nhưng có thể được nữ nhi nhắc tới hăng say, xem ra có lẽ là một ca khúc có độ khó rất cao.
Tần Triệt nói: "Tính ngày ra thì hẳn đã đến lúc tam điện hạ hồi kinh rồi, Yên Nhiên nhà chúng ta rất nhanh sẽ được làm hoàng phi. Con có lẽ không biết, lúc con được sinh ra, có một vị hòa thượng xem mệnh cho phủ Hộ Quốc Công có nói, nói thiên kim của phủ Hộ Quốc Công chính có mệnh Loan Phượng, tương lai nhất định sẽ là mẫu nghi thiên hại"
Tần Yên Nhiên nhìn chung quanh: "Phụ thân! Cẩn trọng lời nói." Tam hoàng tử điện hạ còn chưa phải là hậu due của trung cung, nếu như lời này bị người khác nghe được, sợ là sẽ bị đội cho cái mũ phản quốc.
Tần Triệt cười ha hả: "Nói cùng con một chút mà thôi, yên tâm, phụ thân sẽ không công khai chuyện này ra bên ngoài. Có điều nếu như con thật sự gả cho tam điện hạ, vậy thì dù phụ thân có phải cống hiến toàn bộ quân lực và sức mạnh gia tộc cũng sẽ phò trợ tam điện hạ quang vinh bước lên đại bảo!"
Tân Yên Nhiên coi như có chừng mực, không sa đà quá nhiều vào chủ đề này.
"Đúng rồi, cái này tặng cho con." Tần Triệt đưa cho Tần Yên Nhiên một cái hộp gấm, chính là cái mà vừa rồi Trương quản sự lấy ra từ cửa tiệm kia.
Tần Yên Nhiên mở ra nhìn, trong con mắt xinh đẹp xẹt qua một tia kinh ngạc: "Phụ thân! Đây là ... chuỗi hạt Nam Hải giao châu?"
Cái được gọi là giao chây, trên thực tế là một lại ngọc trai thượng hạng được sản xuất ở Nam Hải, nó lớn hơn ngọc trai thông thường, mượt mà no đủ, giá trị liên thành.
Người bình thường muốn nhìn một lân cũng khó, Tần Triệt lại mua cho Tần Yên Nhiên cả một chuỗi, đủ để thấy tài lực của phủ Hộ Quốc Công dồi dào đến bao nhiêu.
"Thích không?" Tần Triệt hỏi.
"Thích." Tân Yên Nhiên chân thành nói: "Đa tạ phụ thân.'...
Bên kia, Nhị Hổ đi tè xong, Tiểu Hổ cũng đi luôn.
Tô Thừa dẫn ba nhóc con đi chợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận