Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1961: Tiểu Hổ Nao Loạn Biên Cương 1

Chương 1961: Tiểu Hổ Nao Loạn Biên Cương 1Chương 1961: Tiểu Hổ Nao Loạn Biên Cương 1
Cậu bé chỉ vào vệt nước trên cỏ nói: “Đi tiểu thôi.”
Chưa kể, màu rượu thuốc cũng có màu vàng trong suốt, nhìn có vẻ hơi giống.
Ba tiểu tử vừa làm bẩn quần áo của người khác, chớp mắt giờ lại làm đổ bô của người khác.
Trong lòng ba đứa cảm thấy có chút áy náy.
Đại Hổ đã nghĩ ra được một chủ ý.
Cậu bé cam bô lên, chỉ vào Tiểu Hổ: "Đi đi."
Tiểu Hổ lắc đầu: "Rìu nhỏ không có nước tiểu."
Nhị Hổ cởi nút túi nước nhỏ trên lưng xuống: "Em uống đi."
Tiểu Hổ uống ríu rít.
Một lúc sau, cậu bé chớp chớp mắt, giọng non nớt nói: "Có nước rồi."
Với sự giúp đỡ của Đại Hổ và Nhị Hổ, Tiểu Hổ đi tiểu vào trong 'bổ.
Sau khi hành sự xong thì Đại Hổ cẩn thận đặt 'cái bô lại.
Nhưng thật kỳ lạ, bô nhà bọn họ thì luôn đặt dưới đất, nhưng nhà này lại đặt trên bàn.
Chẳng trách lại bị đổ.
Đại Hổ có lòng tốt đặt lại bô xuống đất.
Thánh Nữ chuẩn bị xuất phát.
Nha hoàn đi đến xe ngựa kiểm tra lại một lượt.
"Hả? Ai đem bình rượu đặt xuống đất vậy?"
Nàng ta lại đem bình rượu đặt lại trên bàn.
Cũng không hề nghi ngờ bình rượu này đã có người động tay.
Loại bình này được làm bằng bạc, nếu như có người bỏ độc vào thì bình rượu sẽ đổi màu
Thánh Nữ đêm ngủ không ngon, bây giờ đầu đau khủng khiếp.
Sau khi lên xe ngựa thì nhắm mắt ngủ.
Xe ngựa phóng đi trên đường không chút trở ngại, thẳng cho đến vương cung.
Các lính canh nhận ra cỗ xe của nàng ta, cung cung kính kính để nàng ta đi.
Hôm nay Vua Nam Cương đang bàn bạc trao đổi đại sự với các đại thần.
Thánh Nữ là Tuyển thị của thần tiên, khi gặp Vua Nam Cương cũng không cần hành lễ, điều này cho thấy địa vị của nàng ta được tôn trọng nhường nào.
Nếu là trước kia khi Vua Nam Cương bận rộn thì nàng ta sẽ để lại đồ rồi rời đi. Không đúng, trước kia nàng ta cũng không đích thân đến đưa rượu cho Vua Nam Cương.
Sau khi hết chuyện đen đủi này xảy ra đến chuyện đen đủi khác xảy đến, khiến danh tiếng và quyền lực của nàng ta bị tổn hại, lân này mới hạ thấp thân phận để tới.
Một canh giờ sau, Vua Nam Cương cuối cùng cũng triệu kiến nàng ta.
“Be hạ."
Tay phải Thánh Nữ đặt lên vai trái, hơi cúi người xuống hành lễ.
Màn đên đã hoàn hoàn buông xuống.
Đại điện mở rộng, đèn đuốc trên tường được thắp lên.
Vua Nam Cương ngôi trên vương tọa huyền thiết, cách hơn mười bước dài, từ trên cao nhìn xuống vị hồng y Thánh Nữ.
Hom nay nhập cung là có chuyện gì sao?”
Giọng nói của ông ta mang theo áp lực và thâm sâu của một vị đế vương.
Thánh Nữ nói: "Rượu thuốc đã ngâm xong, ta hôm hay đến tặng cho Bệ hạ. Ngoài ra, cũng có một số hiểu lâm muốn làm rõ với Be hạ."
Vua Nam Cương nhàn nhạn hỏi: "Ngươi là đang nói đến chuyện mấy hài tử kia?"
Thánh Nữ chính trực nói: "Be hạ, Thanh Dao một thân trinh nữ, chưa từng có qua lại với ai. Thanh Dao thời thời khắc khắc luôn ghi nhớ sứ mệnh của mình, không dám làm điều gì phạm giới luật. Ba hài tử kia thật sự không có quan hệ gì với Thanh Dao, cũng không phải là con trai của Thanh Dao giống như tin đồn."
Vua Nam Cương trầm giọng nói: "Nói tiếp đi."
Thánh Nữ dùng ngữ điệu không nhanh không chậm nói: "Mấy ngày trước, có một tiểu nha đầu đến Trình gia nhận người thân, tên là Hà Ngọc Doanh, Trình gia đổi tên thành Trình Tô. Nàng ta ở trấn trên đã định qua chuyện hôn ước, đối phương chính là con trai của hôn phu nàng ta. Bọn họ cũng đã hoàn thành tam thư lục lễ rồi, chỉ còn thiếu nghi thức bái đường nữa thôi. Trình Tô đến vương đô trước, sau đó vị hôn phu của nàng ta mang theo ba hài tử đến tìm. Chuyện riêng tư của bọn họ Thanh Dao quản không nổi. Chính là ngày hôm qua, nàng ta đã nhận ba hài tử kia vào phủ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận