Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 550: Tiểu Tiểu Ngược Tra 2

Chương 550: Tiểu Tiểu Ngược Tra 2Chương 550: Tiểu Tiểu Ngược Tra 2
Vệ Đình híp mắt đầy nguy hiểm: "Hóa ra tối nay nàng vẫn luôn có chủ ý này."
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Ai đánh chủ ý lên chàng hả? Chàng còn nói nữa, nếu ta thực hiện thực hiện nó rồi! Ta cũng không gánh tội oanl"
Vệ Đình: "Nàng đánh chủ ý lên ta."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Tô Tiểu Tiểu quay mặt đi: "Ta đếm đến ba, chàng không đứng lên, thì ta... thì ta hành động thật đấy."
Tô Tiểu Tiểu nhìn bức tường, hung hăng đếm số: "Một!"
"Hail"
Nàng còn chưa kịp nói xong số ba, thân thể Vệ Đình đột nhiên đè xuống một cái, khẽ nghiêng đầu, phủ lên cánh môi mềm mại của nàng.
"Nương, hai người đang làm gì thế?"
Tiểu Hổ nằm sấp trên giường, mơ màng ngẩng đầu lên, ngọng nghịu hỏi.
Hai người ngồi dậy, sắc mặt đỏ ửng.
Tô Tiểu Tiểu làm vẻ nghiêm trang hỏi: "Có phải con muốn đi tiểu không?”
Tiểu Hổ sững sờ một chút, rôi gật gật đầu.
"Ta dẫn thằng bé đi." Vệ Đình nói.
Vệ Đình bế cậu bé đi ra hậu viện.
Tô Tiểu Tiểu xoa gương mặt có hơi nóng lên một chút.
Vừa này Vệ Đình muốn hôn nàng ư?
"Khụ!"
Bình tĩnh.
Không có gì phải kích động.
Một người nam nhân mà thôi.
Nàng là người đã từng trải rồi!
Ba giây sau.
Tô Tiểu Tiểu trùm chăn, lăn qua, lăn lại, lăn qua, lăn lại ở trên giường, ...
Hôm sau Tô Tiểu Tiểu gọi Tô Nhị Cẩu thức dậy, làm xong hai trăm mười cái bánh lão bà, còn bánh nhân đậu xanh, nhân đậu đỏ, nhân hạt dẻ và nhân dưa cải muối chua mỗi loại năm mươi cái.
Hai trăm cái giao hàng cho Xuân Phong Lâu.
Lại làm thêm năm mươi cái bánh nhị cẩu nhân chà bông trứng muối, và năm mươi cái bánh hạt dẻ.
Sau đó nàng lại chọn hai cái trong mỗi loại điểm tâm rồi bỏ vào trong hộp.
Đây là phần Lăng công tử đặt trước.
Chung Sơn đến lấy điểm tâm.
Tô Tiểu Tiểu dùng ngôn ngữ ký hiệu: "Để Nhị Cẩu gửi giúp ngươi."
Chung Sơn làm ký hiệu: "Không cần làm phiền Tô tiểu công tử."
Tô Tiểu Tiểu dùng tay ra hiệu nói: "Không phiền đâu, dù sao Nhị Cẩu cũng phải đến Xuân Phong Lâu giao hàng.
Tô Nhị Cẩu vỗ ngực một cái : "Đúng vậy đúng vậy! Dù sao ta cũng đi giao hàng, giao một nhà cũng là giao, giao hai nhà cũng là giao mài”
Chung Sơn muốn nói lại thôi.
Cuối cùng vẫn là đồng ý.
Hắn làm ký hiệu: "Đa tạ."
Tô Nhị Cẩu mang điểm tâm theo, lên xe ngựa của Chung Sơn.
Không lâu sau, Tô Mạch đến.
Tô Tiểu Tiểu cùng hắn ta ra ngoài.
"Lúc nãy ta đã nhìn thấy Nhị Cẩu rồi." Lên xe ngựa, Tô Mạch nói với Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ừm, đệ ấy đi giao hàng."
Tô Mạch thắc mắc hỏi: "Đi giao hàng gì thế?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Điểm tâm."
Tô Mạch há miệng: "Các muội... vẫn còn làm điểm tâm bán ư?”
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Đúng vậy, vì sao không làm chứ?”
Tô Mạch hỏi: "Là do không đủ bạc tiêu sao?"
Tô Tiểu Tiểu thơ ơ nói: "Không liên quan gì tới bạc hết, là người không thể ở không được."
Tô Mạch quan sát nàng từ trên xuống dưới một lượt: "Muội... chắc là muội không nhàn rỗi được đúng không? Nếu muội là Nhị Cẩu... muội có từng suy nghĩ tới... đưa đệ ấy đi học không? Tô gia chúng ta có tộc học, nếu Nhị Cẩu không muốn vào tộc học của Tô gia cũng không sao, ta có thể mời tiên sinh cho đệ ấy, hoặc là gửi đệ ấy đến thư viện."
Tô Tiểu Tiểu giống như bị đánh tỉnh. ... Nàng đã quên đệ đệ có thể đi học rồi! Ở thôn quê chưa từng suy nghĩ để cho Nhị Cẩu đi học, là tuổi tác Nhị Cẩu lớn rồi, nền tảng lại kém, không có thư viện phù hợp có thể vào.
Nếu nói mời tiên sinh dạy tại nhà, Vệ Đình đã đảm nhiệm được.
Nhị Cẩu đã học với Vệ Đình lâu như vậy, ít nhất cũng nhận biết được vài chữ đúng không, quả thực có thể đưa đi học rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận