Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2353: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 4

Chương 2353: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 4Chương 2353: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 4
Trình Tang cười, nói: "Vi Vi đã đi nhiều năm như vậy, hai đứa con cũng lớn rồi, con nên suy tính cho bản thân mình. Không cần để ý đến cái nhìn của ta."
"Nếu như mẹ không đồng ý..."
"Nếu như ta không đồng ý, con lại phụ lòng một người khác sao?"
Tô Thừa im lặng.
Trình Tang nói khẽ: "Vi Vi trên trời có linh thiêng, chắc chắn cũng hy vọng con có thể bình an vui vẻ sống hết cuộc đời này, chứ không phải sống trong hồi ức vô tận cô độc đến già."
Cổ họng Tô Thừa nghẹn ngào: "Mẹ."
Trình Tang nhẹ nhàng võ vai ông: "Con không hề có lỗi với Vi Vi, con đã làm rất tốt rồi."
Trên người Trình Tang tỏa ra sự dịu dàng của mẫu thân.
Sự cô độc và tưởng niệm tích tụ trong đáy lòng những năm qua, giờ khắc này tuôn hết vào trong tim.
Tô Thừa ôm lấy tay Trình Tang, giống như ôm lấy tay mẹ khi còn nhỏ, hốc mắt lập tức đỏ lên.
Trình Tang nói khẽ: "Khóc đi, con."
Tô Thừa không khống chế được nữa, run rẩy rơi lệ.
Bên này ông mãng hán rơi lệ, cửa phòng phía sau am một tiếng đổ xuống đất!
'Ây dô!"
Vệ lão thái quân, Tô lão phu nhân và Đào thị ngã đè lên nhau trên cánh cửa.
Thân thể Tô Thừa run lên lần nữa.
Ông khóc đến nỗi nước mắt nước mũi tèm nhem, lại để người ta nhìn thấy nữa rồi?
Cho rằng bản thân đã không thể nào xấu hổ hơn nữa, nóc nhà trên đầu âm một tiếng sập xuống!
Ba đứa nhỏ mồm quang quác rơi xuống.
Vệ Đình và Tô Huyên dùng nội lực nâng Tô Tiểu Tiểu lên.
Tô Tiểu Tiểu đặt mông ngồi trên người Vệ Đình.
Vệ Đình: Lưng của vi phul
Tô Thừa sững sờ, lại nhìn về phía bệ cửa sổ.
Tông Chính Huy lặng lễ né ra.
Vệ Lục Lang, Vệ Thanh, Tô Ly đồng loạt, mỗi người lập tức giơ một tiểu đậu đinh lên.
Ba đứa nhỏ liếm láp kẹo hồ lô, vẻ mặt ngơ ngác. Tô Thừa quả thật muốn nổ tung!!!
Tất cả mọi người ăn dưa no bụng, hài lòng ai về nhà nấy, chỉ để lại Tô Thừa một thân một mình tơi bời trong gió.
"Hình như buổi tối vẫn còn nhiệm vụ." Vệ Thanh nói với Vệ Lục Lang.
Vệ Lục Lang hiếm khi lĩnh hội được ý tứ của nhị ca nhà mình một lần: "Đúng vậy đúng vậy, phải đi thanh ——"
Vệ Thanh bịt kín miệng của hắn ta.
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt mấy cái, vẻ mặt vô tội đứng dậy.
Tô Huyên và Vệ Đình cũng đứng dậy.
Ba người muốn chuồn khỏi mí mắt Tô Thừa như chốn không người.
Tô Thừa xù lông: "Mấy đứa các con đứng lại cho ta! Sửa nóc nhà lại!"
Tô Tiểu Tiểu nói nhỏ: "Cha ta đang cứu vớt thể diện."
Vệ Đình: "Ừm, ta nhìn ra được."
Tô Thừa: .... !
Bởi vì huynh đệ Lục gia và Tô Huyên, Tô Tiểu Tiểu cũng có nhiệm vụ, cuối cùng người bị bắt lại sửa nóc nhà thật ra là Tô Ly.
Tô Ly nắm cái búa, cả người đều cảm thấy không ổn.
Dựa vào đâu các người ăn dưa xong thì có thể chạy, ta lại phải ở lại sửa nóc nhà chứ?!
Một đám người ra khỏi viện tử của Trình Tang.
Tô Huyên nhốt người trong kho củi.
Tô Tiểu Tiểu cùng hắn ta đi tìm tên thích khách kia, vừa quay đầu, thì thấy mấy huynh đệ Vệ gia vẫn chưa đi.
Nàng cổ quái hỏi: "Không phải các huynh nói đêm nay có hành động sao?"
Vệ Thanh nghiêm túc nói: "Bây giờ còn sớm, lát nữa đi cũng không muộn."
Vệ Lục Lang: “Không sail"
Tô Tiểu Tiểu: Chắc chắn không phải ăn dưa ăn đến nghiện rồi chứ?
Có điều người hôm nay phải thẩm vấn quả thật có liên quan đến huynh đệ Vệ gia, bọn họ có thể có mặt cũng tốt.
Mấy người bọn họ đi vào kho củi.
Lục Ngạo Thiên không phải thích khách tâm thường, tác dụng của thủ đoạn đoạn điểm huyệt đối với ông ta có hạn, khi đến giờ tự ông ta sẽ tự giải được huyệt đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận