Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2859: Phóng Đại Chiêu 2

Chương 2859: Phóng Đại Chiêu 2Chương 2859: Phóng Đại Chiêu 2
Chưởng môn Thất Thanh môn với chưởng môn La Hán môn cũng cảm nhận được thứ áp lực đáng sợ này.
Vốn dĩ bọn họ còn định chạy trốn, nhưng chỉ có thể sử dụng không đến một phần mười nội lực.
“Đây là tà công gì?” Chưởng môn Thất Thanh môn thống khổ hỏi.
Chưởng môn La Hán môn dùng nội lực còn sót lại chống đỡ: “Cầm sát...”
Chưởng môn Thất Thanh môn khó khăn hỏi: “Làm sao ta chưa từng nghe qua môn công phu này?”
Chưởng môn Đa La môn nói: 'Là Lão cung chủ Bách Hoa Cung sáng tạo ra thứ độc đáo này vì thê tử của mình... Thê tử của hắn không có nội lực... Không thể tập võ..."
Chưởng môn Thất Thanh môn: "Nếu nói như vậy... Vân Lãm cũng chỉ là một tên yếu đuối... Nếu đã đi không được... Vậy thì không bằng... Chúng ta liên minh lại giết hắn!"
"Không sai... Giết chết hắn!"
Chưởng môn của môn phái khác cũng đáp lời.
Những người còn lại cũng phụ họa theo rất sôi nổi.
Chưởng môn Đa La môn quay đầu lại nói với giáo chủ Ngũ Độc Giáo: "Giáo chủ Đa La... Ngươi, ta cùng với Diệp chưởng môn ba người đánh đầu, những người còn lại... công kích hai bên sườn!"
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo: "Được!"
Thất Thanh môn và Diệp chưởng môn cũng không có ý kiến.
Mọi người đều thực hiện nhiệm vụ của mình, dùng hết toàn lực công kích về phía xe ngựa.
Lăng Vân kêu lên một tiếng: "Không biết tự lượng sức mình."
Lão cung chủ có tình yêu sâu sắc với thê tử của mình, vì thê tử mà ông ấy đã tạo ra câm sát, có thể giết được cả các cao thủ cùng cấp.
Lăng Vân nhìn về phía mọi người: "Mặt của các ngươi, ta nhìn chán rồi."
Vừa dứt lời, đầu ngón tay thon dài như ngọc của hắn ta lại lướt lên trên dây huyền cầm, một làn sóng âm thanh như sóng biển cuồn cuộn, ập vào lòng mọi người.
"Phụt.'
Chưởng môn Thất Thanh môn cùng với chưởng môn La Hán môn phun ra một miệng đầy máu tươi, không chống cự được nữa ngã giữa không trung rồi rơi xuống mặt đất.
Đến bọn họ còn như vậy thì những chưởng môn nhỏ kia càng không phải nói nữa rồi, gần như chỉ trong nháy mắt tim đã phát nổ mà tự chất.
Tiêu Dao Tông.
Toàn bộ các đệ tử đều đã đóng chặt hết cửa phòng của mình.
Trong phòng Dư Úy Nhiên có mấy người sư đệ với sư muội đang bị dọa sợ.
"Sư tỷ, Bách Hoa Cung hình như là chỉ có mỗi một mình Vân thiếu cung chủ đến, hắn ta có thể đối phó được mới nhiều chưởng môn phái như vậy sao?"
Một tiểu sư muội hỏi, nàng ta còn không có thói quen mở miệng nói.
Dư Úy Nhiên không để ý.
Nàng cũng đang để ý đến an nguy của Vân Lẫm.
Nàng ta từng nghe sư phụ nhắc tới Vân Lẫm, biết hắn ta không phải là một tên yếu đuối như những lời đồn đại, thân thể suy nhược là thật.
Nhưng... Thanh Vân Cung của hắn ta cũng chẳng có lấy một đệ tử biết võ công.
Lúc mà bảy đại môn phái bao vây Bách Hoa Cung, cũng chỉ có Thanh Vân Cung là không phái đệ tử tới để chỉ viện.
Cuối cùng, không ai trong số các đệ tử Ngũ Độc Giáo đi tới Thanh Vân Cung, bao gồm cả các đệ tử yêu quý của giáo chủ Đa La, không một ai có thể trốn ra được.
Lăng Vân là có thủ đoạn tự vệ.
Chỉ có điều, lúc đó chỉ là đối phó với một số đệ tử, nhưng lần này là hơn mười vị chưởng môn, trong đó lại còn có cả ba Đại chưởng môn rất lợi hại, Chưởng môn La Hán đường, chưởng môn Thất Thanh môn cùng với cả giáo chủ Ngũ Độc Giáo.
Dư Úy Nhiên nghiêm mặt nói: "Các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi xem một chút."
Nàng ta rút kiếm ra đi ra ngoài Tiêu Dao Tông.
Khi nàng ta mới mở cửa Tiêu Dao Tông ra thôi thì đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ đến ngây người.
"Cái... Toàn bộ cái này... đều là do một mình Vân Lẫm làm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận