Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 298: Nguoc Tra Xanh 1

Chuong 298: Nguoc Tra Xanh 1Chuong 298: Nguoc Tra Xanh 1
Người của lão Tô gia không coi trọng Tiểu Tô gia không phải một hai ngày, bản thân Tô Tiểu Tiểu sẽ không chạy lên lấy mặt nóng dán mông lạnh.
Tô Tiểu Tiểu không chào hỏi hai người họ.
Nói đúng ra, ngay cả nhìn nàng cũng không không nhìn hai người họ.
Tô lão gia tử cau màu.
Lúc này cha và đại ca của Tô Ngọc Nương đã trở về từ thôn Tiên Thủy,
Có lẽ là có chuyện nói với Tô lão gia tử, ngại vì Tô Béo Nha đang ở đây, lại không tiện mở miệng.
"Thu dọn sổ sách một chút." Tô lão gia tử phân phó cho Tô Cẩm Nương xong, vẻ mặt nghiêm túc đi ra ngoài.
Gian nhà chính chỉ còn lại Tô Tiểu Tiểu và Tô Cẩm Nương.
Tô Cẩm Nương thành thật thu từng quyển sổ sách trên bàn lên, mấy ngày nay nàng ta học xem sổ sách cùng gia gia, thực ra cũng chứa một chút tâm tư.
Nếu Tô Béo Nha có thể biết chữ, nàng ta thông minh hơn Tô Béo Nha, nhất định cũng có thểit
Nhưng sự thật là, nàng ta đã theo gia gia "học" hơn nửa tháng rồi, tiến triển vô cùng bất lợi.
Tô lão gia tử sẽ không phí thời gian và tinh lực đi dạy một đứa cháu gái biết chữ. Đây là thứ nhất.
Bản thân Tô Cẩm Nương không có thiên phú học tập, đây là thứ hai.
Chỉ có điều Tô Cẩm Nương sẽ không thừa nhận mình ngốc.
Nàng ta hận bản thân không gả cho một phu quân tốt, bằng không chữ nàng ta biết sớm đã nhiều hơn Tô Béo Nha rồi!
"Ngươi không có việc gì đừng đến nhà ta!" Tô Cẩm Nương lạnh lùng nói.
Tô Tiểu Tiểu giống như đang cười nói: "Ngươi quản rộng ghê, đầu tiên là quản xiêm áo ta mặc, bây giờ lại quản ta đi đâu, ngươi thật sự coi ngươi là gì của ta?"
Tô Cẩm Nương lạnh lùng nói: "Đây là nhà ta, ta không hoan nghênh ngươi đến!"
Tô Tiểu Tiểu ha ha nói: "Ta cứ đến thì sao nào?"
Tô Cẩm Nương trước đây rất thích Tô Béo Nha lắc lư trước mặt nàng ta, bởi vì Tô Béo Nha vừa béo vừa xấu, học nàng ta mặc xiêm áo, học nàng ta đi đường, bắt chước bừa bãi, làm nền khiến nàng ta giống như tiên nữ.
Bây giờ đã khác rồi.
Tô Béo Nha trở nên xinh đẹp, cũng không học nàng ta ăn mặc trang điểm nữa, ngược lại trong thôn không ít người bắt đầu bắt chước theo búi tóc và đồ nữ trang của Tô Béo Nha. Tô Béo Nha búi một búi tóc đơn, bọn họ cũng búi.
Tô Béo Nha chải hai bím tóc, bọn họ cũng chải.
Trước kia nàng ta đi đến bên giếng lấy nước, mọi người đều bàn luận về quần áo, tang sức của nàng ta, hiện tại thì biến thành: "Xiêm áo Béo Nha thật đẹp! Nguyên liệu vải mua ở đâu đấy? Hôm khác ta cũng lên trấn trên mual"
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng thực lòng Tô Cẩm Nương đã cảm nhận được mối nguy to lớn.
Chỉ cần đến gần Tô Béo Nha, Tô Cẩm Nương sẽ dấy lên lòng đố ky vô cớ.
"Cầm ngược sổ sách rồi." Tô Tiểu Tiểu tốt bụng nhắc nhở.
Tô Cẩm Nương không biết chữ, sổ sách có ngược cũng không phát hiện.
"Ta biết! Không cần ngươi nhắc nhở!" Mặt Tô Cẩm Nương đỏ lên, chỉnh một cuốn sổ sách trong đó lại.
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Không phải cuốn này."
Không nhịn được biểu hiện rối loạn ám ảnh cưỡng chế rồi!
"Cuốn thứ bai"
Tô Cẩm Nương đập sổ sách râm lên bàn, trừng mắt nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Biết được mấy chữ thì giỏi lắm sao? Ngươi còn đặc biệt đến trước mặt ta khoe khoang al
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu khó hiểu: "Tô Cẩm Nương ngươi có bệnh à, khoe với ngươi ư? Có cảm giác thành tựu à?”
Tô Cẩm Nương cảm nhận được mình bị khinh thường, lòng tự ái bị đả kích mạnh mẽ.
Dưới sự thẹn quá hóa giận, nàng ta bật thốt lên: "Ngươi là một người đàn bà dâm đãng từng bị dã nam nhân ô nhục, có tư cách gì so sánh với ta?"
Ai so sánh với ngươi...'
Đợi đã.
Ô nhục?
Dã nam nhân?
Bạn cần đăng nhập để bình luận