Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2282: Bộ Mặt Thật Của La Sát 1

Chương 2282: Bộ Mặt Thật Của La Sát 1Chương 2282: Bộ Mặt Thật Của La Sát 1
Sao huynh có thể có cùng suy nghĩ với đệ đệ ruột của huynh kia chứ?
Hai chúng ta đã cùng nhau trốn thoát thì thế nào?
“Mời vào"
Lão hầu gia đang giận dữ mà gầm lên, Tô Ly liền lẻn vào bên trong.
Lão hầu gia đang ngồi trên chiếc ghế quan mão đầy lạnh lão.
Một ngọn đèn dầu mờ được thắp trên bàn bên cạnh.
Khuôn mặt của ông ấy được chiếu sáng một nửa bởi ánh sáng, và một nửa bị che khuất trong bóng tối.
Ông ấy lạnh lùng nhìn Tô Huyên cùng Tô Ly: "Quy xuống!"
Phủ Hộ Quốc Công.
Tô Tiểu Tiểu đã bố trí một viện lạc với khung cảnh dễ chịu cho Lăng Vân, một nơi mà vừa có thể ngắm cảnh vào ban ngà, và vừa ngắm sao vào ban đêm.
Lăng Vân đang ngồi trong phòng đánh đàn.
Tô Tiểu Tiểu liền gõ cửa.
Lăng Vân nói: "Ngủ rồi."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Bánh lòng đỏ trứng."
Linh Vân: "Vào đi."
Tô Tiểu bước vào phòng với một đĩa bánh lòng đỏ trứng mới nướng.
Lăng Vân đưa tay định lấy bánh lòng đỏ trứng, nhưng Tô Tiểu Tiểu đã ôm chiếc bánh lòng đỏ trứng vào lòng.
Lăng Vân oán hận nhìn nàng, giống như lên án nàng, là giả làm Gia Cát Thanh rất mệt mỏi, sao không cho người ta ăn kia chứ?
Tô Tiểu Tiểu ho nhẹ một tiếng, rồi nói: "Ngươi trả lời cho ta mấy vấn đề, thì ta sẽ cho ngươi tất cả những cái bánh lòng đỏ trứng này."
Lăng Vân cười khúc khích: "Ngươi làm thì là của hiếm đối với ta sao?"
Tô Tiểu Tiểu cam chiếc bánh lòng đỏ trứng lên và cắn một miếng lớn.
Thấy Lăng Vân im lặng, thì Tô Tiểu Tiểu liền cầm chiếc bánh lòng đỏ trứng thứ hai lên cắn, và một miếng lớn.
Nàng muốn gây phiền toái cho người thứ ba, cho nên Lăng Vân nhịn không được nên đành mở miệng nói: "Ngươi muốn hỏi cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu thong thả rút móng vuốt nhỏ ra. "Có liên quan đến tứ biểu ca của ta, có phải tứ biểu ta đang giấu chúng ta điều gì không?”
Lăng Vân nói: "Ngươi nên đi hỏi hắn ta đi."
Tô Tiểu Tiểu thở dài: "Nếu huynh ấy nguyện ý nói ra thì ta sẽ không tới tìm ngươi rồi."
Lăng Vân bưng trà đi, mà rót cho nàng một ly nước ấm: "Hắn ta là ca ca của ngươi, không phải của ta, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng ta sẽ biết chuyện của hắn ta kia chứ?”
"Đa tạ." Tô Tiểu Tiểu bưng chén trà tới, mà nhìn vào mắt hắn ta rồi nói: "Tô Ly nói ngươi đã chữa lành vết thương cho la sát."
Lăng Vân phủ nhận: "Không, ta chỉ cho hắn ta một ít thuốc thôi."
Tô Tiểu Tiểu liền nhướng mày: "Thuốc gì mà còn lợi hại hơn thuốc của ta nữa vậy?"
Lăng Vân sắc mặt không thay đổi mà nói: "Sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoài hữu nhân mà."
Tô Tiểu Tiểu đánh vào đầu đinh: "Nhưng ngươi không phải đại phu cũng đừng nói ngươi lấy thuốc của đại phu khác, ta không tin đâu."
Lăng Vân bĩu môi: "Nếu ngươi không tin ta, sao còn tới hỏi ta."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi nói sự thật thì ta mới tin."
"Hừ..
Lăng Vân khit mũi.
Tô Tiểu Tiểu đặt chiếc bánh lòng đỏ trứng mà nàng vừa ăn vào một chiếc đĩa nhỏ sạch sẽ khác.
Nàng không hề thúc ép Lăng Vân, thế là nàng chỉ khoanh tay nhìn hắn ta vậy thôi.
Rất lâu sau, Lăng Vân bất đắc dĩ mà thở dài: "Hắn ta bị trúng một loại tâm dẫn."
"Tâm dẫn cái gì cơ chứ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Lăng Vân nói: "Có chút khó giải thích, có thể coi là võ công khống chế, cũng có thể coi là cổ độc hoặc là độc dược.'
"Mọi đệ tử của Liên minh Sát thủ đều đã được liên chủ cho uống một loại tâm dẫn, một khi họ phản bội Liên minh Sát thủ, thì liên chủ sẽ tìm thấy họ, sau đó họ sẽ thúc giục thuốc độc trong cơ thể bọn họ hoạt động, và thế là nó sẽ khiến cho trái tim họ vỡ tung ra mà chết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận