Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1754: Ông Cháu Gặp Nhau 2

Chương 1754: Ông Cháu Gặp Nhau 2Chương 1754: Ông Cháu Gặp Nhau 2
Tô Tiểu Tiểu buồn bã nói: "Sau khi ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu cứu mẹ ta ra khỏi quan tài, họ đưa bà về thị trấn. Gia đình chúng tôi kinh doanh tơ lụa và xa tanh, mấy năm đầu tình hình rất tốt, và ông và bà ta cũng rất yêu thương mẹ tôi, sau này mẹ ta cưới một học giả trong thị trấn, tức là cha mẹ ta, mẹ ta vô tình biết được thân thế của bà nên bắt đầu nhờ mọi người hỏi thăm xung quanh, cuối cùng đã tìm được tìm ra nguồn gốc của chiếc vòng tay này, nhưng có một trận dịch xảy ra, một nửa thị trấn bị nhiễm bệnh, bao gồm cả gia đình ông ta... Ta là người duy nhất sống sót ".
Hai năm trước, một trận dịch đã bùng phát ở thị trấn Vân Thủy.
Tạ Vân Hạc nghi ngờ nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Các ngươi chỉ là những thương nhân bình thường ở thị trấn Vân Thủy, làm sao có thể biết nguồn gốc của chiếc vòng tay này?"
Tô Tiểu Tiểu ngây thơ giang tay ra: "Chuyện này ta không rõ, phải đi hỏi mẹ ta, bà ấy đang ở dưới lòng đất, ông có muốn tôi xuống dưới hỏi không?”
Tạ Vân Hạc: '...'
Tô Tiểu Tiểu lấy hộ tịch và giấy thông hành ra.
Tên trong hộ tịch là Hà Ngọc Oánh.
Điêu này không quan trọng, chỉ cần nàng là ruột thịt của con gái trưởng của Trình gia thì chính là thành viên của Trình gia, sẽ không phải đồ bỏ đi.
Rốt cuộc con gái Trình gia đều sẽ tuyển chồng, không cần gả ra ngoài.
Bàng quản sự nhẹ nhàng nói: "Lão gia, lão nô nghĩ cô ta là kẻ nói dối. Chắc chắn cô ta đã lấy trộm "quan tài" nhỏ hồi đó, trộm tài sản trong đó và bia ra chuyện để lừa gạt chúng tai"
Tạ Vân Hạc không nói gì.
Ông ta nhìn Tô Tiểu Tiểu một lúc.
Tô Tiểu Tiểu cũng nhìn vào ông ta.
Ông ta đang nhìn vào mắt nàng nhưng cứ như thể ông ta đang tìm bóng dáng ai đó thông qua đôi mắt của nàng.
Tạ Vân Hạc đặt hộ tịch và vòng tay lên bàn, đứng dậy, bình tĩnh nói: "Ta sẽ điều tra rõ ràng. Trước đó ngươi hãy ở trong phủ đi!"
Bàng quản sự ngạc nhiên: "Lão gial"
"Ngươi đi sắp xếp đi."
Nói xong, Tạ Vân Hạc rời khỏi vườn hoa mà không quay đầu lại.
"Ta... đây..."
Bàng quản sự bối rối, rõ ràng hai nha đầu này là giả mạo, lão gia sao lại cho họ ở lại chứ? Thành thật mà nói, Tô Tiểu Tiểu có chút ngạc nhiên.
Lần "nhận người nhà này" suôn sẻ hơn dự tính của nàng, nàng còn nhiểu thủ thuật chứ kịp dùng, vậy mà Tạ Vân Hạc lại cho nàng ở lại.
Mị Cơ chống tay lên hông, vẻ mặt dữ tợn nói: "Còn không mau đi chuẩn bị phòng cho... tiểu thư nhà taU”
Nếu Tạ Vân Lạc đã ra lệnh, Bàng quản gia cũng không còn cách nào khác ngoài chấp hành mệnh lệnh đi chuẩn bị nơi ở cho hai người họ.
Nhưng lão gia lại không nói rõ cho bọn họ ở chỗ nào, vậy là ông ta sẽ người quyết định, bọn họ đừng mong ông ta sắp chỗ tốt.
Ông ta dẫn hai người đến tiểu viện xa nhất trong phủ - Tây Phong viện.
Mi Cơ chán ghét cau mày: "Ngươi muốn đánh nhau à?"
Bàng quản gia khàn khàn nói: "Lão gia ta còn chưa chấp nhận thân phận của ngươi, sau này tra ra chân tướng, ta sẽ đuổi ngươi ra ngoài! Được sống ở chỗ này là may cho các ngươi rồi!"
Trong mắt Mị Cơ lóe lên sát ý.
"Mi Cơ." Tô Tiểu Tiểu ngăn nàng ta lại.
Mi Cơ hừ lạnh đi thẳng một mạch vào viện.
Bàng quản sự nhìn theo bóng lưng nàng ta và cau mày khó hiểu.
Có phải đó chỉ là ảo ảnh?
Sau đầu ông ta đột nhiên cảm thấy lạnh buốt.
Bàng quản sự đưa người đi mà không để lại bất kỳ nha hoàn thông phòng nào lại cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận