Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2855: Thủ Đoạn Lôi Đình 3

Chương 2855: Thủ Đoạn Lôi Đình 3Chương 2855: Thủ Đoạn Lôi Đình 3
Quỷ Cơ nói: “Phải”
“Được, nếu như ngươi muốn để chức vị đó mất đi, cùng chúng ta ngoan ngoãn trở về, Thất Thanh Môn ta hôm nay sẽ không đuổi giết các đệ tử của Tiêu Dao Tông nữa.”
“La Hán Môn ta cũng vậy.”
“Hải Sa bang cũng đồng ý với ngươi!"
Mọi người sôi nổi tỏ thái độ, cuối cùng chỉ còn lại có giáo chủ Ngũ Độc Giáo.
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo bước lên trên một bước, bóp lấy yết hâu của nàng ta: "Ngươi thật sự là không sợ chết... Ngươi một mình gánh chịu... Có thể gánh được hết sao? Cái tội mưu sát thành chủ chính là cái tội lớn, phải xét nhà diệt tộc!"
Quỷ Cơ cười một cách lạnh lùng: "Thật không khéo... Ta không có nhà lại càng không có tộc gì hết."
Nàng ta cô độc một mình tới, tự khắc cũng sẽ cô độc một mình rời đi.
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo tức giận đến mức nhăn mặt, tát nàng ta một cú thật mạnh.
Sau khi nàng ta bị đánh, giáo chủ Ngũ Độc Giáo vẫn chưa hết giận, dùng tới độc châm lợi hại nhất của bổn môn, đâm vào thân thể của nàng ta, làm lục phủ ngũ tạng của nàng truyên tới cơn đau chí cốt!
"Sư phụ!"
"Tông chủi"
Quỷ Cơ từng chút từng chút bò dậy, thân thể suy yếu nhưng lại rất kiên định mà nói: "Úy Nhiên nghe lệnh!"
Một nữ tử độ tuổi thanh xuân bước ra khỏi hàng, nức nở nói: "Sư phụ."
"Quỳ xuống!"
Cả người của Quỷ Cơ lung lay.
Nàng ta sắp không chống đỡ được nữa rồi.
Úy Nhiên quỳ xuống khóc lớn.
Quỷ Cơ cởi xuống chiếc lệnh bài từ bên hông: "Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính ... nhậm chức... chưởng môn... Thứ hai mươi bảy... của Tiêu Dao Tông..."
Úy Nhiên nhận lấy lệnh bài bằng hai tay, không tới mức bản thân không kiềm chế được: "Đồ nhi... Lĩnh mệnh..."
Thân thể của Quỷ Cơ run lên, lại lần nữa phun ra một miệng toàn là máu tươi. Úy Nhiên sắc mặt kinh hãi: "Sư phụ."
"Ta đã... Không phải người... Sư phụ... Ta... Không liên quan... Tới Tiêu Dao Tông..."
Quỷ Cơ ngã vào giữa vũng máu.
Vậy là đã kết thúc một ngày nỗ lực.
"Tông chủ..."
"Tông chủ..."
Đệ tử Tiêu Dao Tông khóc thất thanh, cuối cùng cũng không cách nào khống chế lửa giận trong lòng, ào ào xông lên.
Một nữ đệ tử lòng đầy căm phẫn nói: "Liều mạng với bọn súc sinh này! Báo thù cho tông chủ!"
Một đệ tử thiếu niên bên cạnh phẫn nộ quát: "Đúng! Liều mạng với bọn họ! Cùng lắm thì chết! Từ ngày gia nhập Tiêu Dao Tông, vào sinh ra tử đã sớm không còn quan trọng nữa rồi!"
Nước mắt Úy Nhiên chảy xuống, nắm chặt chiếc Tiêu Dao lệnh vẫn còn sót lại chút hơi ấm của Quỷ Cơ trong lòng bàn tay, nghẹn ngào gào lên: "Dừng tay lại hết cho tal"
Mọi người tức giận nhìn nàng ta.
Úy Nhiên lau nước mắt, xoay người nhìn về phía mọi người, hai mắt đã sưng đỏ giơ Tiêu Dao lệnh bài trong tay lên: "Ta, Dư Úy Nhiên, tiếp nhận chức vụ ... Tông chủ Tiêu Dao Tông... Đời thứ hai mươi bảy... của Tiêu Dao Tông!"
Nàng ta quay lưng lại với đám người của Ngũ Độc Giáo giáo chủ, nhưng tiếng nghẹn ngào lại cũng tràn đầy bi thương to lớn cùng sự kiên định!
Đó là Úy Nhiên sư tỷ đó...
Trong lòng nàng ta cũng đau...
Một làn sóng bi thương đã nhấn chìm các đệ tử của Tiêu Dao Tông, lòng mọi người như bị dao cứa.
Mấy đại chưởng môn thấy vậy, không hẹn nhau mà cùng nhíu mày.
Bọn họ không phải là cảm thấy thương hại các đệ tử của Tiêu Dao Tông, mà lo lắng cho Quỷ Cơ đang ngã vào trong vũng máu kia.
Tân Thành chủ chưa nói là muốn giết nàng ta.
Nàng ta lại như thế mà chết luôn rồi...
"Giáo chủ Đa La."
Trưởng môn Thất Thanh môn mở miệng nói: "Ngươi không phải là đánh chết người ta rồi đó chứ? Đây chính là do một mình ngươi gây ra, đến lúc đó đừng có lôi bọn ta xuống dưới nước.
Bang chủ Hải Sa bang tiếp lời: "Đúng đó, chúng ta vẫn luôn nói mấy câu rất một vừa hai phải, khi mọi người dừng lại, nàng ta vẫn còn ít nhất nửa phần sức chiến đấu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận