Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 918: Ky Binh Tan Gia 1

Chuong 918: Ky Binh Tan Gia 1Chuong 918: Ky Binh Tan Gia 1
"Ta đây không phải là vì... Công chúa Huệ An lam bam,muon dạy cho ngươi một bài học sao?"
Câu sau đó nàng nói có chút không tự tin.
Muốn dạy cho người khác một bài học, kết quả... , người kia cứu lại mình.
Thật mất mặt a.
"Đi thôi."Tô Tiểu Tiểu nói.
Nha đầu này, không nhân cơ hội chế nhạo mình vài câu?.
Công chúa Huệ An ngẩn người, nhìn Tô Tiểu Tiểu nói: "Cái kia..."
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt hỏi: "Lam cái gì?.
"Ta...' Công chúa Huệ An cắn môi,'Ta đi không được”.
Tô Tiểu Tiểu mí mắt cũng không có nâng lên, tiếp tục đi về phía trước.
Công chúa Huệ An che bụng trên mơ hồ đau đớn, thở phì phò đuổi theo Tô Tiểu Tiểu: "Ta thật sự đi không nổi... Buổi tối ta không ăn gì... Vừa rồi lại khóc lâu như vậy... Còn nôn..."
Nàng càng nói càng uất ức, nước mắt lại ào ào rơi xuống.
Nàng ngồi xổm xuống đất, khóc sướt mướt nói: "Ngươi chán ghét ta, tại sao lại tới cứu ta? Ngươi không bằng lòng để ta bị bọn họ bắt đi à... hưa a..."
Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, hổ con cũng không khóc bằng người!
Tô Tiểu Tiểu nửa đường quay lại trước mặt nàng.
Công chúa Huệ An giận dỗi nói: "Ngươi đi đi! Đi đi! Ngươi còn quay lại làm cái gì? Để cho ta bị bắt đi là xong..."
Tô Tiểu Tiểu chìa tay đưa cho nàng một thứ.
Công chúa Huệ An quay mặt đi, khóc nói: "Ta không cần khăn tay của ngươi”.
'Là kẹo.
Tô Tiểu Tiểu nói.
Công chúa Huệ An ngẩn người, nước mắt lưng tròng ngẩng đầu lên, nhìn viên kẹo trong tay Tô Tiểu Tiểu, vô cùng không nhịn được mà nuốt nước bọt.
Nàng nức nở hỏi: "Có phải ngươi muốn đầu độc ta?"
Tô Tiểu Tiểu trả lời: "Phải, người có dám ăn không?”
Công chúa Huệ An hít hít mũi, oan ức nói: "Làm một con ma no... dù sao cũng tốt hơn ma đói...
Công chúa Huệ An một mạch ăn hết ba viên. "Đây là kẹo gì? Thơm thơm, ta ở trong cung chưa ăn qua bao giờ".
"Kẹo hạnh nhân đậu phộng..
"Chưa từng nghe, nhưng mùi vị cũng không tệ, là đặc sản của Thanh Châu bọn ngươi hả?" Nàng nhớ nha đầu Tiểu Map lớn lên ở Thanh Châu.
"Không phải".
"Mua ở kinh thành? Ở tiệm nào?"
Tô Tiểu Tiểu liếc nàng một cái: "Người nói nhiều vậy, có sức rồi sao?"
Ánh mắt công chúa Huệ An lóe lên.
Tô Tiểu Tiểu đeo cung tên lên lưng: "Có sức rồi thì đi, chút nữa người đó phát hiện trên xe ngựa trống không sẽ biết mình trúng kế điệu hổ ly sơn rồi".
Công chúa Huệ An bị dọa vội vàng đứng lên.
Hai người tiến một đường về phía trước.
Tuy nhiên Hắc y nhân vẫn như cũ đã đuổi kịp.
Tô Tiểu Tiểu nhìn thấy thân nhẹ như chim yến của hắn, hơi nheo nheo mắt.
Có kinh công thật tốt, nàng cũng phải học.
Hắc y nhân cản đường di của hai người.
Công chúa Huệ An lập tức nấp vào phía sau của Tô Tiểu Tiểu!
Hắc y nhân nhìn Tô Tiểu Tiểu một phen từ trên xuống dưới: "Ngươi chính là cháu gái của Tần Thương Lan?"
Tô Tiểu Tiểu chỉ kiếm về phía hắn: "Bớt nói nhảm nhỉ, đưa ngựa qua đây".
Hắc y nhân khinh thường nói: "Tiểu nha đầu, ta rất tán thưởng dũng khí của ngươi, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta, giao công chúa ra đây, ngoan ngoãn theo ta trở về, ta có thể suy nghĩtha cho ngươi một mạng.
Tô Tiểu Tiểu kiêu ngạo nói: "Đồ chơi không lớn, khẩu khí không nhỏ”.
Lúc Hắc y nhân nhận ra nha đầu này nói những lời thô tục gì, sắc mặt tối sầm lại: "Ngươi!"
"Ý gì hả?" Công chúa Huệ An nhỏ tiếng hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tiểu cô nương đừng hỏi".
Công chúa Huệ An:
Hắc y nhân thẹn quá hóa giận, rút kiếm hướng giết Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nói với công chúa Huệ An: "Đứng ở đây, đừng đi lung tung!"
"Ùm." Công chúa Huệ An ngoan ngoãn gật đầu.
Tô Tiểu Tiểu cầm kiếm tiến lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận