Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2347: Uy Phong Của La Sát, Sư Hu Ra Tay 1

Chương 2347: Uy Phong Của La Sát, Sư Hu Ra Tay 1Chương 2347: Uy Phong Của La Sát, Sư Hu Ra Tay 1
Một đao kia, nhanh đến mức khó mà tin nổi.
Ai có thể ngờ được thê tử của mình lại không nói tiếng nào mà đâm đao về phía mình chứ?
Đến khi Quỷ Phố phát giác được nguy hiểm, đao đã đâm trúng bụng của hắn ta.
Chỉ có điều thân là vua tử sĩ, hắn ta có được phản ứng mà không phải người thường có thể có được.
Hắn ta lập tức bắt lấy cổ tay của đối phương, kéo mũi đao lui ra.
Hắn ta ra chiêu kịp thời, chỉ bị đối phương đâm rách một chút da thịt.
Hắn ta không thể tin được nhìn về phía Chử Phi Phượng: "Phi Phượng, tại sao?"
Chử Phi Phượng lạnh lùng liếc nhìn, đáy mắt đột nhiên hiện lên sát khí, tránh khỏi sự ràng buộc của hắn ta, lại là một đao chém về phía cổ hắn ta.
Đây là muốn cắt cổ của hắn ta, cho hắn ta về chầu ông bài
Quỷ Phố buông một cái tay khác của nàng ta ra, mũi chân chấm đất, thi triển khinh công lui về sau mấy bước.
Cuối cùng hắn ta cũng ý thức được có gì đó không đúng.
Hắn ta cau mày nói: "Phi Phượng, có phải nàng bị người ta khống chế không? Nàng không còn nhớ ta nữa sao? Ta là...
Soạt!
Chử Phi Phượng đột nhiên bắn dao găm trong tay ra, dao găm xoay tròn công kích mặt hắn ta.
Quỷ Phố tay không đón lấy dao găm: "Phi Phượng!"
Chử Phi Phượng rút nhuyễn kiếm bên hông ra, sát khí bừng bừng bắt đầu giao thủ với Quỷ Phố.
Với công lực của Chử Phi Phượng, muốn làm Quỷ Phố bị thương là chuyện không thể nào.
Nhưng Quỷ Phố cũng không muốn tổn thương nàng ta.
"Phi Phượng! Là tai"
Chử Phi Phượng bỗng nhiên nhấc chân dài lên, một cước đạp mạnh xuống đầu Quỷ Phố.
Quỷ Phố nghiêng người né tránh, cau mày nói: "Phi Phượng! Nàng tỉnh lại đi!"
Chử Phi Phượng xoay người một cái, phòng ra mấy cái ám khí.
Quỷ Phố nhảy lên tránh đi.
Tiếp tục đánh như thế này cũng không phải là cách, đưa người về trước đã.
Quỷ Phố quyết định điểm huyệt đạo của Chử Phi Phượng. Nhưng vào đúng lúc này, một cảm giác vô lực cường đại phun lên toàn thân Quỷ Phố.
Hai chân của hắn ta mềm nhũn, một chân quỳ trên đất.
"Chuyện gì thế này?"
Hắn ta không thể tin nổi vin vào vách tường bên cạnh, dồn khí đan điền, định vận công thêm một lần nữa, lại phát hiện nội lực toàn thân giống như là tiêu tan vào hư không.
Không làm gì được...
Chử Phi Phượng cầm nhuyễn kiếm, lạnh như băng đi về phía hắn ta.
Nàng ta từ trên cao nhìn xuống hắn ta, đáy mắt không có chút thương hại nào, một kiếm chém đầu hắn tai
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một đường kiếm khí mạnh mẽ đột nhiên chém tới từ bên cạnh Chử Phi Phượng.
Sát khí mãnh liệt tràn ngập toàn bộ con hẻm.
Chử Phi Phượng theo bản năng cảm nhận được một sự nguy hiểm chết người.
Nàng ta bỗng nhiên thu hồi nhuyễn kiếm, quay người đón nhận kiếm khí của đối phương.
Nào biết được nàng ta hoàn toàn không địch lại, cả người bị đánh bay ra ngoài một cách nặng nề, va vào vách tường cuối con hẻm, chật vật ngã xuống đất, nôn ra một vũng máu tươi!
Nàng ta hung tợn ngẩng đầu.
Thì thấy một nam tử áo trắng đeo mặt nạ bằng ngọc, cầm trong tay kiếm La Sát, vẻ mặt lạnh như băng đứng trên mái hiên.
Áo bào màu trắng của hắn ta bị gió mùa hè oi bức thổi lên phần phật, tóc dài đen nhánh như mực, mắt như lưu ly.
Đứng lặng dưới bầu trời, giống như thần linh.
Đáy mắt Chử Phi Phượng lóe lên một tia sợ hãi.
Nàng ta bỗng nhiên phóng ra ba cái ám khí về phía đối phương!
Không ngờ rằng đối phương còn không nhúc nhích mí mắt lấy một cái, trường kiếm vung lên, dễ dàng chém nát ám khí!
Chử Phi Phượng lại nhìn chằm chằm đôi mắt của đối phương.
Tô Huyên lạnh nhạt nói: “Chiêu này không có tác dụng với ta.'
Chử Phi Phượng cắn răng.
"Đừng giết nàng ấy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận