Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2824: Cảnh Giới Tối Cao Của Tàn Bạo 2

Chương 2824: Cảnh Giới Tối Cao Của Tàn Bạo 2Chương 2824: Cảnh Giới Tối Cao Của Tàn Bạo 2
Hạ Hầu Tranh vui mừng vì hắn ta đang mặc quần áo dạ hàng và đeo mặt nạ.
Hắn ta né người lăn một vòng ở trên ngói để tránh một kích của Diệp Lang.
Mật vệ bên cạnh lập tức lao về phía Diệp Lang, hai người bắt đầu đánh nhau.
Hạ Hầu Tranh lạnh lùng liếc nhìn Tạ Cẩn Niên đang rời khỏi thanh lâu dưới sự hộ tống của Diệp Tuân, hắn ta dùng khinh công đuổi theo.
"Công tử! Có người đuổi theo!"
Diệp Tuân cảnh giác nói.
Tạ Cẩn Niên bình tĩnh nói: "Giết hắn."
"Vâng!"
Diệp Tuân rút thanh kiếm từ bên hông ra.
Hạ Hầu Tranh hừ lạnh một tiếng, một tên thị vệ bình thường mà cũng muốn giết hắn ta?
Cho rằng mình là Ngọc Diện La Sát sao?
Hạ Hầu Tranh chặn đòn tấn công của Diệp Tuân.
Tuy nhiên, hắn ta phát hiện ra rằng đối phó với Diệp Tuân không hề dễ dàng như tưởng tượng.
Khả năng phòng thủ của người thị vệ này cực kỳ tốt.
Ngay khi hắn ta cuối cùng cũng nắm được khuyết điểm của Diệp Tuân, một con quạ đáng ghét bay tới và nhổ một ngụm nước miếng vào mặt hắn ta:
"Phi-phi-phil"
"Con chim chết tiệt!"
Hắn ta chém về phía Ngũ Hổ.
Con đại bàng vàng từ trên trời lao xuống như tia chớp, dùng một móng vuốt khiến kiếm của hắn ta lệch qua bên.
Ngũ Hổ sống sót sau tai họa, giận đến nỗi không ngừng nhảy nhót: "Ông bà nội của ta ơil
Hạ Hầu Tranh: ”... !!"
Tạ Cẩn Niên thừa dịp hắn ta bị cuốn lấy, nhanh chóng rẽ vào một con hẻm nhỏ.
Hạ Hầu Tranh thấy thế, chợt đánh ra một chưởng đánh bay Diệp Tuân, lập tức đuổi theo Tạ Cẩn Niên. Hắn ta muốn đoạy bản đồ kho báu.
Tạ Cẩn Niên nắm lấy không thả, đang lúc lôi kéo, bản đồ kho báu bị chia làm hail
Khi Hạ Hầu Tranh cố gắng chiếm lại phần của Tạ Cẩn Niên một lần nữa, Diệp Tuân đã dùng kiếm chém xuống hắn ta.
"Công tử! Ta sẽ ngăn hắn ta lại! Ngài đi trước đi!"
"Nhớ lấy lại bản đồ kho báu trong tay hắn tai"
"Vâng công tử!"
Hai huynh đệ Diệp Tuân và Diệp Lang tranh đấu quyết liệt với Hạ Hầu Tranh và những ám vệ bí mật của hắn ta.
Hạ Hầu Tranh đã đánh giá thấp thân thủ của hai huynh đệ, mật vệ của hắn ta chết thảm dưới lưỡi kiếm của Diệp Lang, hắn ta cũng phải trả giá - cánh tay trái bị thương.
Hai huynh đệ có thương thế nặng hơn hắn ta, nhưng họ thà liều mạng cũng không thả hắn ta đi.
Hạ Hầu Tranh tức giận không kìm được mắng: "Thật là cứng đầu! Nếu đã muốn tìm chết vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"
Lại nói sau khi Tạ Cẩn Niên rời đi, y lập tức lên một chiếc xe ngựa đã chuẩn bị sẵn.
Xe ngựa lấy tốc độ nhanh nhất chạy về thành chủ phủ.
Trước khi xuống xe, y lau bụi bặm trên mặt đất lên người, cố nén cảm giác khó chịu lau lên trán và má, làm búi tóc mình rối loạn.
"Nghĩa phụ!"
Y chật vật xuất hiện trước mặt Hạ Hầu Khanh.
Hạ Hầu Khanh đang cho hai con phượng hoàng kén chọn ăn, nhìn bộ dạng y như bị người ta đánh thương nặng, liền cau mày nói: "Sao lại thành ra thế này? Còn nữa, con đang mặc loại quần áo gì vậy?”
Tạ Cẩn Niên vẻ mặt phức tạp nói: "Nghĩa phụ, ta có chuyện muốn bẩm báo!"...
"Làm sao ngươi biết trong tay ta có bản đồ kho báu lăng mộ Vũ Đế?"
Trong thư phòng, Hạ Hầu Khanh cảnh giác nhìn Tạ Cẩn Niên. ˆ
Tạ Cẩn Niên buồn bã nói: "Tháng trước trên đảo xảy ra một vụ án giết người, ta nhận được manh mối rằng người đàn ông này gần đây đang qua lại một thanh lâu, nên ta cải trang đến thanh lâu để điều tra. Vậy mà... ta thật sự đã gặp được đại ca, huynh ấy đang giao dịch với một người thần bí, đưa cho người kia một hộp vàng, người kia đưa cho huynh ấy một nửa bản đồ kho báu, còn nói rằng bản đồ kho báu mà Lâu Bất Phàm tặng cho nghĩa phụ là đồ giả, nửa tấm này mới là thật, nửa còn lại thì người ta nói không có giá này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận