Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 947: Tiểu Tiểu Phách Lối 2

Chương 947: Tiểu Tiểu Phách Lối 2Chương 947: Tiểu Tiểu Phách Lối 2
"Này, ngươi còn chưa nói xong! Tại sao nàng ta lại muốn cướp cửa hàng của chúng ta?"
Tô Tiểu Tiểu đã lên xe ngựa.
Tôn chưởng quầy nghĩ nghĩ: "Không được, ta phải đi tìm hiểu!"
Tô Tiểu Tiểu đã mấy ngày không đến chỗ Cảnh Tuyên Đế, không ngờ hôm nay lại gặp được ở Vĩnh Thọ Cung.
Đúng lúc cũng đến lúc tái khám lại cho Cảnh Tuyên Đế.
Tô Tiểu Tiểu bắt mạch cho Cảnh Tuyên Đế.
Chất độc còn sót lại trong cơ thể của Cảnh Tuyên Đế đã được giải trừ, mạch tượng đã trở lại bình thường, có thể ngừng thuốc.
Tô Tiểu Tiểu yêu cầu lấy lại sáu viên thuốc mà hoàng đế chưa ăn.
Nhìn hành động nhỏ keo kiệt của nàng, Cảnh Tuyên Đế không khỏi không hiểu gì.
Chỉ có sáu viên thôi, có đến nỗi vậy không?
"Hoàng thượng mỗi ngày có rất nhiều việc phải làm, nếu không có việc gì thì cứ đi giải quyết việc triều chính đi."
Thái hậu hạ lệnh tiễn khách.
Cảnh Tuyên Đế có chút ghen ghét, mấy ngày nay quan hệ với Thái hậu mới dịu đi một chút, nhưng nha đầu này vừa đến một cái, Thái hậu liền ra lệnh đuổi ông ta ra ngoài——
Cảnh Tuyên Đế trừng mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu, bước đi một cách uy nghiêm.
"Các ngươi cũng lui xuống đi." Thái hậu ra lệnh.
"Vâng." Trình công công dẫn cũng nhân lui ra ngoài.
Chỉ còn lại Thái hậu và Tô Tiểu Tiểu trong tẩm điện, thái độ cao ngạo của Thái hậu trước mặt người khác thay đổ, cuống cuồng thúc giục "Mau! Đưa cho ai gia nhìn một chút!"
Tô Tiểu Tiểu lấy ra một hộp gấm từ trong cái gùi nhỏ.
Thái hậu háo hức mở nó ra và lấy ra một vài bức vẽ bừa bộn bên trong.
Tô Tiểu Tiểu chỉ vào bức vẽ nguệch ngoạc và nói: "Cái này là do Đại Hổ vẽ, cái này là do Nhị Hổ vẽ, còn cái trên là do Tiểu Hổ vẽ."
Tiểu Hổ nhất quyết đặt bức tranh của mình lên trên cùng.
Thái hậu nhìn bức vẽ nguệch ngoạc không biết vẽ gì, trong mắt hiện lên niềm vui nồng đậm: "Đại Hổ vẽ tranh giỏi quá! Nhị Hổ vẽ cũng tốt! Ôi, Tiểu Hổ ... con chim thật sống động... thật tài năng. !"
Tô Tiểu Tiểu: Ngài thực sự... giàu trí tưởng tượng. Thái hậu cầm ba bức vẽ nguệch ngoạc nhỏ, yêu thích không nỡ buông tay.
Đột nhiên bà ấy nhớ ra điều gì đó, nói với Tô Tiểu Tiểu: "Đã lâu rồi không thấy vào cung học tập?"
"Ách... ừm." Tô Tiểu Tiểu thản nhiên đáp lại.
Thái hậu hào phóng nói: "Vậy thì cứ đi đi. Hôm nay trong cung có kỳ thi, đừng chậm trễ."
Tô Tiểu Tiểu: Ngài đây là lấy oán báo ân đó?
Tô Tiểu Tiểu lười biếng đi đến Kỳ Lân Điện.
Mọi người đều ngạc nhiên khi nhìn thấy nàng.
"Tô cô nương, Tô cô nương?" Lư Dĩnh đi tới, nhìn nàng chằm chằm: "Ngươi gầy đi à?"
Những người khác cũng nhận ra quả thực là do thời tiết ấm áp và nàng mặc ít quần áo hơn, nhưng quan trọng hơn là khuôn mặt của nàng cũng trông nhỏ hơn.
"Lư tiểu thư." Tô Tiểu Tiểu chào hỏi.
Lư Dĩnh hỏi: "Hôm nay không phải ngươi phải chữa trị phượng thể của Thái hậu sao?"
Mọi người đều biết, nàng sở dĩ xin nghỉ phép là để chữa bệnh cho Thái hậu và Bệ hạ, Bệ hạ đã bình phục, nhưng Thái hậu vẫn cần được chăm sóc cẩn thận.
"Hôm nay đã trị liệu xong rồi." Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta tới đây để thi."
Lư Dĩnh nói: "Ngươi tới vừa đúng lúc, phu tử đi lấy bài thi rồi."
Công chúa Tĩnh Ninh hôm nay xin nghỉ phép, chỉ có công chúa Huệ An đến.
Công chúa Huệ An nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu, ánh mắt khẽ động, khoanh tay, hat cằm ngồi xuống chỗ ngồi của mình.
Nàng ta liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu, không mặn không nhạt nói: "Tới đây, bắt mạch cho bổn công chúa.
Tô Tiểu Tiểu không động.
Công chúa Huệ An tức giận: "Bổn công chúa gọi ngươi đấy! Vừa mới tới, ai cho phép ngươi ngồi cạnh Tĩnh Ninh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận