Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2541: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 5

Chương 2541: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 5Chương 2541: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 5
Lục Ngạo Thiên thì thầm: "Các ngươi đeo mặt nạ cũng vô dụng thôi. Trên toàn bộ hòn đảo này, ngoại trừ Bách Hoa Cung, ai có dư tiên để chế tạo cỗ xe ngựa vàng này cơ chứ?"
Vệ Đình nhìn Lăng Vân.
Lăng Vân: “Ngươi nhìn ta làm gì?"
Vệ Đình: "Ngươi không thể khiêm tốn hơn được à?”
Lăng Vân bình tĩnh nói: "Đã rất khiêm tốn rồi. Không có chiếc xe ngựa nào đắt hơn chiếc này đây."
Vệ Đình cười nhưng không cười, nói: "Chiếc lần trước đâu?"
Lăng Vân bình tĩnh nói: "Hỏng rồi."
Vệ Đình cười: "Hỏng ở đâu?"
Lăng Vân khoanh tay nói: "Đèn lồng bị hỏng rồi."
Treo một cái mới không tốt hơn à?
"Tới rồi." Lục Ngạo Thiên nói.
Vệ Đình cắn răng cười nói: "Ngươi nhiều tiền như vậy, lát nữa ngươi trả nhé!"
Lăng Vân: ...'
Lần trước, họ đã thanh toán hơn một ngàn lượng chỉ mới là một nửa lệ phí, cân phải thanh toán nửa còn lại mới có thể lấy được thông tin cần thiết.
Lần này vào trong không cần tốn tiên, nhưng nếu muốn chọn một sương phòng thì vẫn phải trả thêm năm trăm lượng.
"Trả tiền đi nào." Vệ Đình ra hiệu cho Lăng Vân: "Nếu ngươi không đưa, ta sẽ gỡ chút kim tử trên xe ngựa của ngươi!"
Lăng Vân thanh toán tiên với sắc mặc tối sâm.
Ba người đi đến sương phòng như lần trước.
Lần này, người liên lạc với họ là Lê quản sự của Thiên Cơ Các.
"Người các ngươi muốn tìm đã tìm được rồi, hắn không chỉ có một mình, mà còn có một đồng bạn."
Tô Huyên!
Vệ Đình bình tĩnh hỏi: "Người đó đang ở đâu?"
Lê quản sự chỉ mỉm cười mà không nói gì cả.
Vệ Đình nhìn sang Lăng Văn: “Đại ca?"
Lăng Văn mặt không biểu cảm, móc ra một xấp ngân phiếu đặt lên bàn. Lê quản lý nhận lấy ngân phiếu, mỉm cười nói với ba người: "Dau là người làm ăn với nhau, ta có mấy lời từ đáy lòng. Không biết các ngươi và hai người kia là địch hay bạn. Nếu là kẻ thù thì các ngươi không cần phải tìm bọn họ nữa, bởi vì bọn họ sẽ bị chết rất thê thảm. Nhưng nếu là bằng hữu, thì các ngươi cũng không nên tìm bọn họ, vì nếu tiếp tục tìm kiếm, các ngươi và và bọn họ đều sẽ chết rất thảm."
Vệ Đình cau mày nói: "Rốt cuộc bọn họ đang ở đâu?"
Lê quản sự nói: "Liên minh sát thủ, địa lao."
Việc buôn bán của Thiên Cơ Các, cũng không hỏi những chuyện không nên hỏi.
Giao dịch xong, sau khi cho lời khuyên, quản sự Lê lập tức rời đi.
Ba người ngồi trong phòng, nhất thời đều trâm mặt.
Vệ Đình đến đảo lâu như vậy, đương nhiên biết nhiều về liên minh sát thủ.
Các môn phái giang hồ trên đảo khá đông, nhưng tổ chức duy nhất ngang nhiên đưa việc làm ăn đến các nước khác chỉ có liên minh sát thủ.
Địa vị của liên minh sát thủ ở trên đảo không giống người thường.
Gia gia và nãi nãi của Lục Ngạo Thiên cũng có chút chán nản.
"Lục môn chủ."
Vệ Đình gọi hắn ta một tiếng.
Lục Ngạo Thiên thay đổi vẻ kiêu ngạo thường ngày của mình, lười biếng nói: "Những nơi khác ta đều dám đưa bọn ngươi xông vào một lần, nhưng liên minh sát thủ thì quên đi, ở đó mỗi người đều là sát thủ, sẽ mất mạng."
Vệ Đình lại nhìn về phía Lăng Vân: "Tà môn đến vậy sao?"
"Hắn nói không đúng." Lăng Vân nói: "Không phải mất mạng, mà là chết không toàn thây, xương bị nghiền thành tro."
Vệ Đình: ”...
Bỗng nhiên, Lục Ngạo Thiên nghĩ tới cái gì, bất tri bất giác hỏi: "Các người... không phải quen biết với Ngọc Diện La Sát của liên minh sát thủ sao? Có thể tìm hắn đó!"
Lăng Vân không trả lời.
Vệ Đình ho nhẹ một tiếng: "Người bị giam là Lục ca của ta và Ngọc Diện La Sát."
Lục Ngạo Thiên ngạc nhiên té từ trên ghế xuống: "Nãi nãi ơi! La Sát mà cũng bị giam saol"
Lăng Vân: "Ngươi nhỏ tiếng một chút."
"Được được được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận