Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2581: Thien Tuyen La Sat 3

Chuong 2581: Thien Tuyen La Sat 3Chuong 2581: Thien Tuyen La Sat 3
Tiêu Như Yên nhìn cánh cửa đóng chặt, nói: "Đây là lần đầu tiên mẹ chồng ta giải huyệt cùng người khác, nghe nói vấn đề này rất khó giải quyết."
"Ông nội của Tiểu Trúc đã từng giải thích với ai chưa?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Tiêu Như Yên thở dài: "Muội đang nói về cha chồng ta sao, ông ấy đã qua đời khi ta gả vào Nhiếp gia rồi, mẹ chồng ta rất ít khi nhắc đến ông ấy nên cũng không biết nhiều vê quá khứ của ồng.'
Thấy Tô Tiểu Tiểu không lên tiếng, nàng cho rằng Tô Tiểu Tiểu lo lắng võ công của mẹ chồng không bằng cha chồng thì sẽ ảnh hưởng đến tác dụng của Tâm Dẫn.
Nàng vội vàng nói: "Đừng lo, lúc truyền thụ cho bà ấy ông ấy không hề giấu diếm gì cả. Bà ấy nhất định sẽ có thể giúp ca ca của muội thoát khỏi Tâm dẫn được thôi!"
Tô Tiểu Tiểu rơi vào trạng thái thất thần không phải vì điều này.
Nàng ấy đang nghĩ đến Nhiếp bà bà và Cầu lão.
Ta không biết Cầu lão đã nói gì với Nhiếp bà bà khiến bà phải chịu một đòn nặng nề như vậy ở độ tuổi hơn năm mươi, độ tuổi đã trải qua những thăng trâm của cuộc đời.
Đêm đã khuya, Nhiếp Tiểu Trúc buồn ngủ, Tiêu Như Yên ôm cậu bé trở về sân viện tắm rửa và đi ngủ.
Vệ Đình và Tô Mạch cũng yêu cầu Tô Tiểu Tiểu đi nghỉ ngơi.
Tô Tiểu Tiểu không muốn đi.
Nàng là đại phu nên nàng phải ở lại.
Trong phòng.
Tô Huyên đã ra khỏi thùng gỗ, đang ngồi xếp bằng trên tấm đệm lót trên sàn.
Nhiếp bà bà ngôi phía sau hắn ta, đổ mồ hôi đầm đìa trong khi luyện công, sắc mặt dần dần tái nhợt.
Đây là giai đoạn cuối cùng và quan trọng nhất.
Một khi vượt qua nó một cách an toàn thì Tâm dẫn của hắn ta sẽ hoàn toàn được giải quyết.
Nhưng nếu bên trong bị xáo trộn dù chỉ một chút, mọi nỗ lực sẽ trở thành công cốc.
Tuy nhiên, hiện tại ít nhất không phải lo lắng việc hài tử này không thể nhịn được.
Không có gì ngạc nhiên khi hắn ta có thể tu luyện bí thuật La sát. Đứa trẻ này... đơn giản là La sát được chọn.
Thoắt cái, trời đã đến nửa đêm.
Tô Mạch nắm chặt nắm tay. Vệ Đình đứng ở trên mái nhà không dám thả lỏng.
Những con đại bàng và chim ưng vàng đang canh giữ những cây lớn ở hai bên, ngay cả một con chim sẻ cũng không được phép bay qua sân.
Đột nhiên, con chim ưng vỗ cánh và cảnh giác nhìn về phía đông nam.
Vệ Đình nhìn qua, cau mày nói: “Có người tới!
Trên con đường rợp bóng cây được ánh trăng soi sáng, hai bóng người cầm bản đồ dần dần tiến vê phía nhà Nhiếp gia.
“Ta nghĩ chúng ta nên di thôi.'
Ninh Như Phong bình tĩnh nói.
Lục sư huynh: "Có chuyện gì gấp vậy? Chúng ta sắp đến nơi rồi."
Ninh Như Phong nói: "Cửu sư đệ không có khả năng ở Nhiếp gia."
Lục sư huynh tự tin nói: 'Muốn thoát khỏi Sát Thủ Minh thì nhất định phải loại bỏ Tâm dẫn. Nhìn toàn bộ hòn đảo này đi, cũng chỉ có Quỷ bà bà mới có thể làm được. Chúng ta đã tìm kiếm lâu như vậy nhưng vẫn chưa tìm ra tung tích của kẻ phản đồ, nếu hắn không trốn trong nhà Nhiếp gia thì còn có thể ở đâu?"
Ninh Như Phong nói: "Có lẽ hắn đã rời đảo rồi."
Lục sư huynh cười mỉa mai: "Ngươi thật sự muốn hắn rời khỏi đảo phải không? Ta không hiểu, hắn vẫn luôn chèn ép ngươi. Vốn dĩ ngươi là tiểu sư đệ được yêu quý nhất, bởi vì hắn đến mới chiếm lấy vị trí của ngươi. Ngươi thật sự không ghét hắn sao?"
Ninh Như Phong lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng mọi người đều hẹp hòi như ngươi sao?"
Lục sư huynh cười nói: "Ngươi coi hắn như sư đệ, nhưng người ta lại không coi ngươi như sư huynh."
Ninh Như Phong tiến lên: "Việc này ngươi không cần lo lắng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận