Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2328: Doan Sung 2

Chuong 2328: Doan Sung 2Chuong 2328: Doan Sung 2
Thái hậu mắc chứng biếng ăn do khí trời nóng bức, cần điều chỉnh lại đồ ăn thức uống, tản bộ nhiều hơn, tăng cường hoạt động là được.
Mấy ngày này Lâm quận chúa thường tới thăm thái hậu.
Có một dạo nàng ta cho rằng thái hậu yêu thích mình.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của thái hậu ở trước mặt Tô Tiểu Tiểu, nàng ta mới biết thái hậu đối với mình chẳng qua chỉ là mấy phần thương hại và chiếu cố.
Khi ở cùng Vệ phu nhân cùng, đáy mắt của thái hậu mới có ánh sáng.
Thái hậu hỏi hai người sao lại bắt chuyện được với nhau.
Tô Tiểu Tiểu chỉ nói là quen biết ở một cửa hàng khi đang lựa trang sức.
Toàn bộ quá trình không nhắc tới Trân Hạo Viễn nửa chữ.
Nếu như vào ban ngày Lâm quận chúa chỉ khiếp sợ thân phận của Tô Tiểu Tiểu mà bo bo giữ mình, giờ khắc này lại khuất phục từ tận đáy lòng bởi nhân phẩm và mị lực của đối phương.
Tô Tiểu Tiểu không phải cố ý che giấu giúp Lâm quận chúa.
Là lười nhắc đến cả nhà tên tra nam kia, cũng không muốn bỏ đá xuống giếng đối với Lâm quận chúa. ....
Lúc Tô Tiểu Tiểu đi ra từ hậu cung, ôm trong ngực bốn cái hộp gấm lạnh buốt.
Vệ Đình nhanh chóng cầm lấy hộp gấm: "Mấy cái này là gì?"
Tô Tiểu Tiểu: "Vải."
Một hộp đến từ Thái hậu.
Hai hộp đến từ công chúa Huệ An và công chúa Tĩnh Ninh.
Hộp cuối cùng là Trường Bình bên cạnh Tiêu Trọng Hoa đưa tới.
"Bốn hộp?"
Ánh mắt của Vệ Đình rất nguy hiểm, giống như đang nói, thái hậu, hai vị công chúa, hộp thứ tư thì sao?
Tô Tiểu Tiểu vô tội chớp mắt: "Cảnh Dịch tặng."
Vệ Đình ha một tiếng, mặt không biểu cảm nhường một bước sang bên cạnh.
Lộ ra Cảnh Dịch ở phía sau.
Trong ngực Cảnh Dịch ôm một cái hộp gấm được ướp lạnh, ngơ ngác đứng đó, cố gắng giảng hòa với lòng xấu hổ cả đời: "Vậy ta... Tặng thêm... Hộp thứ hai?"
Tô Tiểu Tiểu: "..." Long thể của Cảnh Tuyên Đế bất an, thái tử tạm thời giám quốc.
Mỗi ngày Tiêu Trọng Hoa vào triều đều sẽ nhận được vô số tấu chương, trong đó có gần một nửa là tấu chương vạch tội Tân Thương Lan.
Không giống với sự bỏ mặc của Cảnh Tuyên Đế, Tiêu Trọng Hoa cho thấy lập trường của mình và "phụ hoàng" một cách rõ ràng: Bắc Yên lòng lang dạ thú, Tần Thương Lan dẫn binh thân chinh, chính là vì Đại Chu diệt trừ họa lớn trong lòng, là công thân của Đại Chu.
Nếu như còn có người vạch tội Tần Thương Lan, tất cả đều coi là mật thám của Bắc Yên.
Một đòn như sấm rền gió cuốn, trong triều đình dấy lên sóng to gió lớn.
Ai cũng không ngờ rằng vị tam điện hạ này thường ngày trông có vẻ ôn nhuận cẩn thận, thủ đoạn lại cứng rắn như thế.
Không chỉ có như thế, Tiêu Trọng Hoa còn khôi phục lương thảo của quân Tần gia.
Đặc biệt chọn lựa một nhóm tỉnh binh cường tướng, vận chuyển lương thảo vận đến chiến tuyến Bắc Yên ngay trong đêm.
Cảnh Tuyên Đế trúng gió tê liệt, mồm méo miệng lệch.
Cho dù biết được chuyện tốt mà tên nghịch tử Tiêu Trọng Hoa này làm, lại không có cách nào ngăn cản.
Có người đắc thế, thì có người thất thế.
Vương phủ của Duệ Vương ngày xưa đông như trẩy hội, bây giờ trở nên vắng tanh như chùa Bà Danh.
Tiêu Thuấn Dương mượn rượu giải sầu trong phòng.
Bỗng nhiên, một bóng người đi tới phía sau hắn ta.
Hắn ta rút thanh trường kiếm trên bàn đâm về phía sau.
Đối phương nhẹ nhàng dùng quạt ngăn lại, mỉm cười: "Nhị điện hạ an tâm chớ vội, ta không có ác ý, ta tới để giúp nhị điện hạ đó."
Tiêu Thuấn Dương cảnh giác nhìn nam tử áo đen trước mặt: "Ta nhận ra ngươi, ngươi là tên phụ tá thần bí bước ra từ tẩm cung của phụ hoàng."
Hắc y nhân cười cười, thoải mái thừa nhận: "Nhị điện hạ đúng là tinh mắt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận