Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 318: Hanh Dien 3

Chuong 318: Hanh Dien 3Chuong 318: Hanh Dien 3
Tô Tiểu Tiểu mở ra nhìn.
Tất cả đều là lá trà thượng đẳng!
Tình cảm của Phù đại nương với sư Tuệ Giác tốt vậy sao?
Nhưng vấn đề là sư Tuệ Giác ở trên núi lâu vậy, sao lại có nhiều lá trà ngon vậy được chứ?
Nàng cứ có cảm giác vị sư này không đơn giản...
Sư Tuệ Giác cũng tặng cho Tô Tiểu Tiểu một túi lá trà.
Tô Tiểu Tiểu còn phải vê khách điếm nữa nên không thích hợp ở lại lâu, sau khi tạ ơn thì nàng bèn cáo từ với sư Tuệ Giác.
Sư Tuệ Giác thấy vậy bèn đáp: "Đúng là trời không còn sớm nữa, nếu Tô tiểu thí chủ không chê thì có thể ngủ lại am ni cô."
Tiểu ni cô ngoài cửa nghe vậy thì há to miệng kinh ngạc.
Sư thái thế mà lại mời một tiểu thí chủ ngủ lại sao?
Rõ ràng khách hàng hương còn chẳng được mài
Nếu Tô Tiểu Tiểu có một mình thì cũng không ngại, nhưng Tô Nhị Cẩu và Tôn chưởng quỹ bọn họ không thể nào ngủ lại am ni cô được, nàng không thể bỏ lại hai người bọn họ được.
"Xin lỗi, do ta lên núi cùng đệ đệ còn có một vị chưởng quầy nữa."
Tô Tiểu Tiểu uyển chuyển thể hiện lời từ chối của mình.
Sư Tuệ Giác hiểu rõ nên bà ấy không ép nàng ở lại nữa, chỉ nói với Tô Tiểu Tiểu rằng: "Tô tiểu thí chủ, lần sau nếu tới phủ thành thì ngươi có thể đến trò chuyện cũng ban ni được không?"
Tô Tiểu Tiểu có chút bất ngờ.
Nàng đáp: Được."
Tô Tiểu Tiểu ra ngoài.
Lúc gần đi, nàng tặng sư Tuệ Giác một hộp điểm tâm do mình làm.
Tô Nhị Cẩu và Tôn chưởng quỹ bọn họ không biết đã đi đâu rồi, Tô Tiểu Tiểu không nhìn thấy hai người bọn họ, mà trái lại lại bất ngờ gặp được... Người quen.
Nói là người quen thì cũng không đúng lắm.
Dù gì cũng mới gặp một lần lúc trưa.
"Tiểu sư phụ, làm phiền truyền lời giúp ta một tiếng."
Nam nhân mặt đầy khách khí nói với tiểu ni cô, đây không phải Phủ Đài đại nhân thì là ai?
Lý Phủ Đài ở Vương gia không có thái độ khiêm nhường như vậy đâu. Tiểu ni cô nói: "Sư thái đã dặn dò rồi, tất cả các khách hành hương đều không gặp như nhau, nếu ta truyền lời thay ngài thì sẽ bị mắng!"
Lý Phủ Đài yêu cầu gặp sư Tuệ Giác sao?
Tô Tiểu Tiểu híp mắt một cái, thong dong đi đến bên cạnh hai người.
Lý Phủ Đài cũng không phải là người mù, bất thình lình một bóng người xuất hiện đi ra khỏi sân của sư Tuệ Giác.
Ông ta lập tức nói: "Không phải có khách hàng hương đi vào đó sao?"
Nói xong, ông ta lập tức nhận ra có gì đó không đúng lắm, bèn nghiêng đầu qua.
"Là ngươi?!"
Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc dừng bước lại, quay người nhìn Lý Phủ Đài.
"Ai da, Lý đại nhân! Dân nữ thất kính ròi!"
Thái độ phách lối này của ngươi mà không thất kính sao!
Lý Phủ Đài kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Tiểu, không hiểu tại sao nàng lại đi ra từ sân của sư Tuệ Giác.
"Ngươi...
Tô Tiểu Tiểu đồng thời mở lời với ông ta: 'Lý đại nhân cũng tới gặp sư Tuệ Giác sao?"
Cũng?
Nha đầu kia thật sự gặp được vị đó rồi sao?
Lý Phủ Đài khiếp sợ không thôi!
Ông ta muốn hỏi tiểu ni cô, vì sao?
Nhưng tiểu ni cô đã cơ trí chạy mất!
Trên sân cỏ chỉ còn lại ông ta và nàng.
Ông ta thay đổi thái độ khiêm nhường khi nấy, để lộ vẻ mặt cao cao tại thượng: "Ngươi đi vào thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Cứ vào thôi, chẳng lẽ dùng dây leo?"
Lý Phủ Đài nghẹn một cái.
Nha đầu này!
"Ta hỏi ngươi, vì sao sư thái đồng ý gặp ngươi?"
"Chắc do ta khá ưa nhìn?"
Lý Phủ Đài: !II
Đúng vào thời khắc này, một tiểu ni cô khác ôm túi hàng khô đi ra: "Tô tiểu thí chủ, xe ngựa hương ö ¡ 6. ranh UIen > của mọi người ở đâu để ta với sư tỷ đưa đồ xuống núi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận