Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 733: Nua Dem Phuc Kich 2

Chuong 733: Nua Dem Phuc Kich 2Chuong 733: Nua Dem Phuc Kich 2
Bị tấm ván gỗ để lâu, cằm cậu cũng sưng lên.
Bởi vì thời gian dài không thể nuốt, cậu chảy không ít nước miếng.
Tô Tiểu Tiểu lấy khăn ra, cẩn thận lau sạch sẽ cho cậu.
Cái gáy của cậu bị thương, Tô Tiểu Tiểu xé áo trong của mình tay áo xuống băng bó đơn giản cho cậu trước, trở về lại tiến hành khâu lại.
Mặt khác, bởi vì lông ngực bị đè lâu, dù chưa xuất hiện gãy xương, nhưng xuất hiện bầm tím diện tích lớn.
Chân cũng có mấy chỗ bị rạch thương.
Cậu duy trì tư thế này lâu lắm, thân thể xuất hiện tình huống cứng còng, chờ thoáng khôi phục, là có thể dùng dây thừng treo cậu lên.
Tô Nhị Cẩu suy yếu nhìn tỷ của cậu, hốc mắt trở nên đỏ hồng.
Tô Tiểu Tiểu nắm lấy tay cậu, khẽ vuốt cái trán cậu: "Không có việc gì, ta ở đây."
Tô Nhị Cẩu tiếp tục nhìn cô.
Tô Tiểu Tiểu ngâm hiểu: "Tỷ phu cũng ở đây."
Cái trán Tô Nhị Cẩu hơi giật, dán lên lòng bàn tay của tỷ cậu, giống hài tử an tâm chờ đợi cứu rỗi.
Toàn bộ hành trình Cảnh Dịch nhìn hai tỷ đệ, không nói gì.
Dời bó củi không sai biệt lắm.
Kế tiếp chính là Cảnh Dịch nâng tấm ván gỗ nặng nhất dày nhất này.
Vệ Đình bắt đầu kéo tấm ván gỗ, Tô Tiểu Tiểu cởi dây thừng trên eo mình xuống, cởi áo ngoài vòng lên dây thừng, buộc ở trên người Tô Nhị Cẩu.
Tất cả tiến triển vô cùng thuận lợi, nhưng vào lúc này, dị biến đột nhiên xuất hiện.
Bốn phía đột nhiên xuất hiện một đám hắc y nhân tay câm đao kiếm che mặt, không nói hai lời, chém về phía mọi người hiện trường.
Đứng mũi chịu sào chính là một tiểu lại Công Bộ, hắn ta mới vừa hợp lực với đồng liêu kéo lên một đoạn xà nhà đứt gãy, bả vai bị thương, khiến hắn ta thoát lực khiến xà nhà trong tay trượt ra ngoài.
Đông!
Xà nhà nặng nề đụng phải tấm ván gỗ treo ở trên người Tô Nhị Cẩu!
Tô Tiểu Tiểu nhào qua, dùng cơ thể bảo vệ Tô Nhị Cẩu.
Tấm ván gỗ vẫn chưa nen xuống. Vệ Đình đã bắt được!
Hưul Hưul!
Hai mũi tên phá không bay tới, nhắm ngay dây thừng ở ngực và trong tay Vệ Đình.
Vệ Đình dậm một chân, một đoạn gỗ bay vào trong tay.
Hắn gập đầu ngón tay lại, mảnh gỗ chia thành hai, hắn phất tay bắn mảnh gỗ ra, hai mũi tên bị đánh trúng, đồng thời lệch khỏi quỹ đạo.
Phù Tô bên cạnh cũng bị tên bắn đánh lén, hắn ta không thể không buông Tô Nhị Cẩu xuống trước.
Tô Mạch nói với Vệ Đình: "Trong rừng có cung tiễn thủ, ta đi giải quyết bọn họ!”
Tô Kỳ nói: “Đại cal Ta và huynh đi chung!"
Cảnh Dịch ngửa đầu nói: "Vệ Đình, ta đỡ được, ngươi buông tay!"
Vệ Đình mà nhìn Cảnh Dịch thật sâu một cái, buông lỏng dây thừng ra.
Bạch Trạch và Hồng Loan hiện thân.
"Tiểu hầu gial"
Bả vai Cảnh Dịch bị tấm ván gỗ đè ra máu, hắn nói với hai người: "Đừng động ta! Bảo vệ biểu cal"
Đây là một hồi chém giết khó chơi, nhân số đối phương đông đảo, một đám huấn luyện có tố chất, vừa thấy không phải sát thủ giang hồ bình thường.
Nếu chỉ là Vệ Đình mấy người cao thủ này, phá vây không khó, nhưng hiện trường nhiêu người Công Bộ như vậy, tất cả đều không biết võ công.
Có người đến gần nên, cam lên một cục đá, hung hăng ném xuống phía dưới.
Tấm ván gỗ đã chịu đòn nghiêm trọng, ngực Cảnh Dịch đau xót, một cổ tanh ngọt nảy lên cổ họng.
Hắn ổn định cơ thể không nhúc nhích.
Người nọ lại ném vài tảng đá, khi chuẩn bị ném cây đuốc xuống phía dưới, bị Vệ Đình đá bay một chân!
Lúc này, Tô Tiểu Tiểu đã nhận ra một tia không thích hợp.
Sàn nhà dưới chân... Đang rạn nứt!
Góc độ tấm ván gỗ này lại hơi xảo quyệt, một cọc gỗ để ở bên người Tần Vân, một chỗ khác đặt ở trên cổ Cảnh Dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận