Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1752: Gõ Của Nhận Người Nhà 3

Chương 1752: Gõ Của Nhận Người Nhà 3Chương 1752: Gõ Của Nhận Người Nhà 3
Đại tiểu thư Trình gia đã điện loạn trọng suốt ba muoi năm trời, vì vậy mọi người đều đã lãng quên bà ấy, giờ đây thế giới chỉ biết đến nhị tiểu thư Trình Liên của Trình lão thái gia mà thôi.
Nhưng Trình Liên thật chất chỉ thứ thiếp.
Bà ta đã gả cho con rể nhà họ Trình, nhưng Đại tiểu thư vẫn còn sống, dù có quyền lực có mạnh mẽ đến đâu, dù nổi tiếng đến đâu thì thực ra bà ta vẫn chỉ là vợ lẽ, vì vậy, con gái bà ta về mặt pháp lý thì cũng chỉ là con của vợ lẽ.
Đã nhiều năm không có ai xuyên qua lớp giấy cửa sổ này, thậm chí cũng không có ai dám nói về lai lịch của Trình Liên và con gái bà ta.
Trình Liên trở thành đại phu nhân, con gái lớn được phong làm Thánh nữ Nam Cương, địa vị cao quý hơn công chúa Nam Cương, thiếp thì sao? Còn chính thất thì sao?
Những người vây quanh xem bắt đầu thì thâm, như thể có người biết chuyện đang kể cho người khác nghe về đại tiểu thư phát điên của Trình gia.
Thế hệ trẻ chợt nhận ra rằng.
Thì ra Trình gia còn có một đại tiểu thư.
Hóa ra mẫu thân của thánh nữ không phải là chính thất của ông ta, cũng không phải là con gái ruột của chính thất.
Hóa ra...
Thấy tình thế trở nên vượt quá tâm kiểm soát, tên người hầu nhỏ tuổi vừa rồi mới đến gần Bàng quản sự và nói nhỏ: "Bàng quản sự, ông có muốn ta đánh bọn họ không?”
Bàng quản sự trừng mắt nhìn hắn ta: "Đồ ngui"
Ít người còn không được đánh, ở đây lại đông người như vậy mà lại đi đánh? Chẳng phải sẽ để lại tiếng xấu sao?
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Ngay khi cuộc thảo luận này không ngừng được nữa thì một giọng nói uy nghiêm vang lên từ phía sau đám đông.
Người đến không ai khác chính là ông ngoại của Tô Tiểu Tiểu và là phu quân của đại
Tạ Vân Hạc vào Trình gia vào lúc mười sáu tuổi, mười bảy tuổi thì con gái đầu lòng của ông ta được sinh ra, nên bây giờ ông ta chỉ mới ngoài năm mươi.
Năm tháng đã để lại dấu vết trên khuôn mặt ông ta, nhưng không thể che giấu được sự thật rằng xương cốt ông ta khá tốt, đường nét khuôn mặt rõ ràng, có thể thấy khi còn trẻ ông ta cũng là một người đàn ông đẹp trai và quyến rũ.
Người ta nói rằng đại tiểu thư của Trình gia đã yêu ông ta ngay từ cái nhìn đầu tiên tại hội thơ, nàng ấy nói sẽ không bao giờ lấy ai khác ngoài ông ta. Sau ba mươi năm làm người đứng đầu Trình gia, từ lâu ông ta đã trở thành gia chủ thực sự của Trình gia.
Ông ta mang trên mình khí chất uy nghiêm, đó là khí chất của người đứng đầu gia tộc, đám người ồn ào bỗng im bặt, tự động bước sang một bên nhường đường cho ông ta.
Tạ Vân Hạc vừa mới bước xuống xe.
Ông ta bước đến chỗ Tô Tiểu Tiểu và Mi Cơ rồi liếc nhìn họ.
Bàng quản sự vội vàng bước xuống bậc thang, thay đổi thái độ ngạo mạn trước đó, cung kính nói: "Lão gia, ngài đã quay về."
Đang định giải thích chuyện gì đã xảy ra thì nghe Tạ Vân Hạc bình tĩnh nói: "Mời người vào phủ rồi nói chuyện. ."
Bàng quản sự sửng sốt và nhanh chóng hiểu ý của lão gia.
Tục ngữ nói, chuyện gia đình không nên bàn bên ngoài, bất kể cô nương này đến nhận người nhà là thật hay giả thì đều không thể khiến người bên ngoài cười nhạo vào bọn họ được.
"Vâng." Ông ta cúi đầu đồng ý.
Tạ Vân Hạc sải bước vào trong phủ.
Bàng quản sự quay lại lạnh lùng người hai người Tô Tiểu Tiểu rồi nói: "Hai người theo ta vào trong phủ, đừng làm xấu mặt chúng tôi!"
Mi Cơ chế nhạo: "Ngươi mới là người đáng xấu hổi"
Sắc mặc Bàng quản sự tối sầm lại.
Tuy nhiên, vì bên ngoài vẫn còn có rất nhiều người đang theo dõi nên ông ta chỉ có thể kìm nén cơn tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận