Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1163: Con At Chu Bai Than Bf 2

Chuong 1163: Con At Chu Bai Than Bf 2Chuong 1163: Con At Chu Bai Than Bf 2
Tiêu Thuấn Dương dừng một chút, xoay người đi đến Chiêu Dương Điện.
Nhưng xưa nay hắn ta chưa từng vào, liền bị Tiểu Doãn Tử ngăn lại.
Tiểu Doãn Tử nói: "Nhị điện hạ, thái hoàng thái hậu ngủ lại rồi."
Tiêu Thuấn Dương nói: "Ta nghe nói, hộ quốc công đã mạo phạm thái hoàng thái hậu."
Chỉ có mạo phạm sao?
Thật là đại nghịch bất đạo, xem sắc đẹp của thái hoàng thái hậu không sót chỗ nào...
Nhưng thái hoàng thái hậu không xử trí hộ quốc công, Tiểu Doãn Tử cũng không hiểu.
Tiểu Doãn Tử cười một cái, nói: "Hộ quốc công là phụng chỉ tra án, cũng không thể nói mạo phạm."
Tiêu Thuấn Dương cau mày một cái: "Ta nghe nói hộ quốc công bị thương rồi."
Tiểu Doãn Tử cười nói: "A, không cẩn thận té nhào một cái. Vẫn chưa kết thúc điều tra sao? Nhị điện hạ làm việc đi ạ, tiểu nhân đi phục vụ thái hoàng thái hậu trước."
Tiêu Thuấn Dương không phải Tô Thừa, không làm được thì bất chấp xông vào, hắn ta chỉ có thể nhìn Tiểu Doãn Tử khép cửa lớn của Chiêu Dương Điện lại.
Hắn ta cảm thấy Tô Thừa có lẽ vẫn xông vào đụng phải bà ấy, nhưng ngại quyền thế của Tần Thương Lan, bà ấy không tiện làm lớn chuyện ra, đánh một trận xả giận rồi không truy cứu nữa.
Hắn ta đứng lặng người ở cửa rất lâu, mãi đến khi thủ hạ tới thúc giục hắn ta tiếp tục điều tra, hắn ta mới lặng lẽ rời đi
Lại nói sau khi Đại Hổ dậy sớm, lập tức phát hiện Nhị Hổ đã bỏ lại bọn họ mà vào cung rồi.
Còn tưởng rằng đứa khiến cậu bé lo lắng nhất là Tiểu Hổ, ai mà ngờ đứa chủ động phản bội trước là Nhị Hổ.
Hay lắm, Nhị Hổ cũng thiếu đòn rồi.
Đại Hổ và Tiểu Hổ qua bên chỗ Lăng Vân đi học, Vệ Hi Nguyệt cũng ở đó.
Tân Tiểu Bạch của Vệ Hi Nguyệt là Tiểu Hổ, Đại Hổ, Nhị Hổ là thành viên gia đình của Tiểu Bạch, cô bé sẽ chăm sóc bọn họ, nhưng sẽ không vì bọn họ không ở đây mà phát điên.
Vệ Hi Nguyệt ngồi xếp bằng trên đất, ôm cá mặn Tiểu Hổ trong ngực, tâm trạng coi như ổn định.
Trùng hợp Tô Tiểu Tiểu đang đi khám bệnh tại nhà bên cạnh, liền tới đón mấy đứa nhỏ.
Nàng gửi Đại Hổ và Tiểu Hổ đến phủ Trấn Bắc Hầu trước, sau đó lại đưa Vệ Hi Nguyệt về Vệ gia.
Đã một khoảng thời gian Tô Tiểu Tiểu không đến rồi. Vệ gia vắng vẻ hơn nhiều so với lần trước, cũng không thấy mấy tau tau trong viện khoa tay múa quyền thuật.
Tưởng Thị và Lam Thị thẫn thờ ngồi trên băng ghế đá, Trần Thị giống như một vị thân bảo hộ, ngồi ngay ngắn bên cạnh hai người kia.
“Haizz.'
Lam Thị thở dài.
"Haizz.'
Tưởng Thị cũng thở dài.
"Ba vị tẩu tẩu."
Tô Tiểu Tiểu dắt Vệ Hi Nguyệt qua.
Trân Thị bất ngờ: "Thất đệ muội? Hi Nguyệt."
"Tam thẩm thẩm, tứ thẩm thẩm, ngũ thẩm thẩm." Vệ Hi Nguyệt ôm cái lọ chào hỏi ba người.
Sự tiến bộ của Vệ Hi Nguyệt rất rõ ràng, trước kia con bé không thích giao thiệp với người khác, cũng hiếm khi chủ động chào hỏi người khác.
Hiện giờ... vẫn không giao thiệp gì như cũ, nhưng đã thích gọi người rồi.
Sau khi Vệ Hi Nguyệt chào mấy người thẩm thẩm xong, liền đi tìm nương.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía ba người tinh thân vô cùng sa sút mà khó hiểu.
Tưởng Thị lại thở dài một hơi: "Bọn ta đang lo cho đại tẩu."
Lam Thị cũng nói: "Từ sau khi thân phận của đại tẩu bị vạch trần, đại tẩu liền nhốt mình trong phòng, không gặp ai cả. Bọn ta cũng hiểu đại tẩu nhất định có nỗi khổ, nhưng ngay cả mặt của tẩu ấy bọn ta còn không gặp được, thì đừng nói tới hỏi tẩu ấy. Bọn ta đi hỏi nương, nương cũng không chịu nói.'
Tưởng Thị bất đắc dĩ hỏi: "Có phải nương và đại tẩu có chuyện gì đó giấu giếm bọn ta không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận