Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2317: Vạch Trân Bộ Mặt Thật 3

Chương 2317: Vạch Trân Bộ Mặt Thật 3Chương 2317: Vạch Trân Bộ Mặt Thật 3
Nha đầu này sao lại trở nên... Gầy như vậy... Xinh đẹp như vậy?
Tô Tiểu Tiểu cười nhạt một tiếng: "Cữu mẫu còn nhớ ta sao."
Dương thị nhìn Trình Tang, lại hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi mới gọi ai là ngoại tổ mẫu?”
Tô Tiểu Tiểu thân mật kéo cánh tay Trình Tang: “Tất nhiên là gọi ngoại tổ mẫu ruột của ta rồi, chẳng lẽ lại gọi bà à? Trần gia các người ngược đãi mẹ ta nhiều năm như vậy, tiếng ngoại tổ này, bà xứng sao?"
Đám người đột nhiên có tinh thần hẳn, giống như nghe được một chuyện hay ho gì đó.
Dương thị và Hoàng thị cùng nhau nhìn về phía Trình Tang.
Quý phu nhân giàu có này là mẹ ruột của Tiểu Trân thị?
Nha đầu chết tiệt kia quả nhiên là đứa con thất lạc của nhà đại hộ?
Không phải đứa trẻ bị vứt bỏ?
Tô Bàn Nha đã biết được tất cả mọi chuyện, cũng đã nhận nhau với ngoại tổ mẫu ruột?
Đầu óc Hoàng thị xoay chuyển: "Tô Bàn Nha! Ngươi có lương tâm hay không? Lúc trước mẹ ngươi bị người ta vứt bên đường, là mẹ chồng ta có lòng tốt bế nàng ta trở vê, ngậm đắng nuốt cay coi như bảo bối nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, con ruột do mình sinh ra không có ăn, cũng tuyệt đối không để mẹ ngươi chịu đói, sao ngươi có thể ly gián quan hệ của mẹ nuôi và mẹ ruột của mẹ ngươi như thế?"
Dương thị vội nói với Trình Tang: "Đúng vậy, ta vẫn luôn đối xử với nó còn tốt hơn con ruột, có phải bà hiểu lâm chuyện gì roi không?"
Mẹ của nha đầu chết tiệt kia giàu có như vậy, nói cái gì cũng phải khiến bà ta nhả ra ít vàng!
Trình Tang trào phúng nhìn về phía hai người họ: "Biết ngay các ngươi sẽ nói như vậy. Nếu không phải ta từng đến Thanh Châu, từng hỏi các hương thân trong làng, từng nhìn thấy mộ phần của Vi Vi, e là ta thật sự sẽ tin những lời quỷ quái của các ngươi."
Hai người biến sắc.
Bà ta từng xuống nông thôn?
Trình Tang lạnh lùng nói: "Vi Vi của ta, bốn tuổi bắt đầu cắt heo cỏ, sáu tuổi ra bờ sông giặt y phục cho cả nhà các ngươi, bảy tuổi nấu cơm, ra đồng cấy mạ, chưa từng lên bàn ăn một bữa cơm... Vì để tích góp tiền học phí cho cháu của ngươi, ngươi bán Vi Vi của ta cho một tên vô lại... Cho dù sau đó Vi Vi chết rồi, các ngươi vẫn còn hút máu của con bé! Tiền học phí của cháu ngươi, tất cả đều là do con rể ta trả! Cả nhà các ngươi, quả thật không bằng heo chó!"
"Ngươi... Ngươi... Ngươi nói bậy! Ngươi... Ngươi...'
Dương thị bị nghẹn họng đến nỗi nói năng lộn xộn. "Tô Bàn Nhal Có phải là ngươi dạy ngoại tổ mẫu của ngươi nói như vậy không? Con nha đầu này! Tại sao lại nói xấu bọn ta ta?"Hoàng thị dội nước bẩn lên đầu Tô Tiểu Tiểu.
Lúc này, phía sau đám người vang lên giọng nói của nam tử trẻ tuổi khác.
"Tổ phụ của nàng là thiên hạ binh mã đại nguyên soái - Tân Thương Lan, cữu tổ phụ của nàng là Trấn Bắc Hầu của Đại Chu - Tô Sóc, cha ruột của nàng là Hộ Quốc Công, cha chồng là chiến thân của Đại Chu - Vệ Tư, tướng công là trạng nguyên tướng quân - Vệ Đình, nàng là thần y từng cứu chữa cho thái hậu và bệ hạ, mặt mũi của các ngươi lớn cỡ nào, đáng để nàng hạ mình hãm hại?!"
"A, là Thẩm trạng nguyên!"
"Thẩm trạng nguyên!"
"Thẩm trạng nguyên!"
Đám người sôi trào.
Khoảnh khắc nhìn thấy, sắc mặt của hai mẹ chồng nàng dâu lập tức thay đổi.
Thẩm Xuyên nố: "Các vị, ta và Trân Hạo Viễn là đồng hương, hắn từng đọc sách ở thư viện nhà ta, chuyện nhà hắn, ta rõ như lòng bàn tay. Ta lấy danh nghĩa trạng nguyên trịnh trọng tuyên bố, những chuyện mà vị phu nhân này nói ra, không có một chuyện nào là giả. Còn về con người thật của Trần Hạo Viễn... Hắn chính là một tên đạo đức giả!"
Đám người trợn mắt hốc mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận