Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2344: Giải Quyết 1

Chương 2344: Giải Quyết 1Chương 2344: Giải Quyết 1
Hắn ta vô cùng cảnh giác với nữ tử này.
Hắn ta nhàn nhạt dời mắt đi, không đụng đến chén trà nữ tử dâng lên.
Hắc y nhân nhìn thấy hết sự lạnh lùng của Tiêu Thuấn Dương, ý vị sâu xa khoát tay áo: "Vô Ưu ngươi lui ra đi, đừng quấy ray ta và khách quý nói chuyện."
"Vâng, công tử."
Nữ tử vũ mị được gọi là Vô Ưu nhẹ giọng ra khỏi phòng.
Tiêu Thuấn Dương lạnh lùng nói: "Đừng sử dụng bất kì thủ đoạn nào của các ngươi với ta, bất luận là bỏ thuốc hay là nữ nhân."
Hắc y nhân biết nghe lời phải cười: "Như điện hạ mong muốn."
Tiêu Thuấn Dương nói: "Hy vọng ngươi nhớ kỹ những lời ngươi nói hôm nay!"
Hắc y nhân cười nói: "Tất nhiên. Hôm nay điện hạ đến đây, ta có thể hiểu là điện hạ đồng ý hợp tác với ta rồi đúng không?”
Tiêu Thuấn Dương khinh thường nói: "Ngay cả tên của ngươi ta cũng không biết, hợp tác cái gì?
Hắc y nhân cũng không tức giận, giọng điệu vẫn ôn hòa như trước: "Ta họ Hạ Hầu, tên chỉ một chữ Ngạn, trong nhà ta là lão tứ, nếu nhị điện hạ không chê, gọi ta một tiếng Hạ Hầu Ngạn là được."
Tiêu Thuấn Dương nhíu mày: "Ngươi không phải người Đại Chu?"
Đại Chu không có danh môn vọng tộc họ Hạ Hầu.
Hạ Hầu Ngạn cười nói: "Ha Hầu gia của bọn ta đã quy ẩn từ lâu, nhị điện hạ không nghe nói cũng không kỳ lạ.'
Tiêu Thuấn Dương không hề chớp mắt nhìn hắn ta, muốn dựa vào biểu cảm của hắn ta để phán đoán hắn ta có nói dối hay không.
Nhưng thật đáng tiếc, vẻ mặt của Hạ Hầu Ngạn rất thản nhiên.
Tiêu Thuấn Dương thu hồi ánh mắt, hỏi: "Các ngươi muốn có được gì từ Đại Chu?”
Hạ Hầu Ngạn cười: "Nhị điện hạ là người sảng khoái, ta cũng không vòng quanh ở đây nữa. Nếu như ta giúp nhị điện hạ leo lên hoàng vị, hy vọng mỗi năm nhị điện hạ có thể cho ta hai phần thuế má của Đại Chu."
Tiêu Thuấn Dương sầm mặt lại: "Hai phần thuế má... Ngươi có biết là bao nhiêu không?”
Hạ Hầu Ngạn mỉm cười nhìn về phía hắn ta: "So với hoàng vị, đây chẳng qua chỉ là một cái giá nho nhỏ không đáng nhắc đến, không phải sao?"
Trong lòng Tiêu Thuấn Dương mắng một câu kẻ có lòng tham không đáy. "Nhị điện hạ thấy thế nào?"
"Nhiều nhất là một phân!"
"Một phần rưỡi."
"Một phần!"
Thái độ của Tiêu Thuấn Dương rất kiên quyết.
Một lúc lâu sau, Hạ Hầu Ngạn thở dài một tiếng: "Thôi vậy, một phần thì một phần."
Tiêu Thuấn Dương nói trúng tim đen nói: "Đừng làm như ngươi chịu thiệt nhiêu lắm vậy."
Hạ Hầu Ngạn không tranh luận với Tiêu Thuấn Dương, mà duy trì nụ cười đúng mực: "Vậy thì, mong cho chúng ta hợp tác vui vẻ."
Tiêu Thuấn Dương từ tốn nói: "Ta vẫn chưa nói muốn hợp tác với các ngươi."
"Ồ?"Hạ Hầu Ngạn giống như cười mà không phải cười.
Tiêu Thuấn Dương nghiêm mặt nói: "Ta không rõ kế hoạch của các ngươi, ai biết đâu được có phải toàn là những chủ ý ngu ngốc hay không?"
Hạ Hầu Ngạn nhìn Tiêu Thuấn Dương thật chăm chú: "Điện hạ có cao kiến gì?"
Tiêu Thuấn Dương nói: "Trước tiên diệt trừ trợ lực của lão tam, không biết các ngươi có thực lực này hay không."
Hạ Hầu Ngạn nói một cách đầy ý vị sâu xa: "Nhị điện hạ xin yên tâm, bây giờ ta sẽ đi giải quyết một tên, cứ coi như đây là đầu danh trạng ta hiến cho nhị điện hạ là được."
Tiêu Thuấn Dương hừ lạnh nói: "Không phải tùy tiện giết một tên tiểu lâu la là có thể lấy làm đầu danh trạng đâu."
Hạ Hầu Ngạn tràn đầy tự tin nói: "Người này nhất định sẽ làm cho nhị điện hạ hài lòng."
Lại nói Vệ Lục Lang sau khi theo dõi đến cứ điểm của thế lực ngầm, hắn ta không tự tiện hành động, mà trở về thương nghị với các huynh đệ.
Hắn ta đến phủ Hộ Quốc Công trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận