Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2896: Thân Phận Của Bách Lý Thần 3

Chương 2896: Thân Phận Của Bách Lý Thần 3Chương 2896: Thân Phận Của Bách Lý Thần 3
Giang Quan Triều nghiễm nhiên cũng nhìn nhìn ra chỗ không thích hợp.
Ông ta nguy hiểm híp mắt lại.
Vệ Đình chắp tay, cúi đầu thở dài: "Gia sư truyền chút công lực cho ta vẫn chưa thể tiêu hoá, đa tạ Giang bá bá thưởng cho ta ba chưởng!"
Sắc mặt Giang Quan Triều vô cùng khó coi: "Ngươi lợi dụng bổn toạ chuyển hóa công lực cho ngươi?”
Vệ Đình mở miệng, chân chó nói: "A... là chỉ giáo, chỉ giáo! Gia sư nói, trên đời này chỉ có một người có thể giúp ta hấp thu công lực của lão nhân gia hắn, ngay cả cha ta cũng không được! Giang bá bá uy vũ! Giang bá bá thiên hạ đệ nhất!"
"Vệ, Đình!"
Giang Quan Triêu hoàn toàn nổi giận.
Không ai có thể lừa gạt Giang Quan Triều hắn!
Ngay cả thành chủ cũng không thểit
Ông ta muốn giết tiểu tử xảo quyệt lại vô lại này!
Giang Quan Triều giơ tay phải lên, vận một cỗ nội lực hàn băng vào lòng bàn tay.
Ngay lúc ông ta sắp một chưởng đánh chết Vệ Đình, cửa đột nhiên vang lên một tiếng đã nhiều năm chưa nghe:
"Sư phụ."
Động tác Giang Quan Triêu ngừng lại một chút, không thể tin nhìn sang đối phương.
Bách Lý Thần cởi đấu lạp xuống đi qua cánh cửa, tới bên cạnh Vệ Đình.
Ánh mắt Giang Quan Triều sáng như đuốc nhìn hắn ta.
Thường quản gia cảm thấy hôm nay tám phần là bản thân gặp quỷ.
Đoan Mộc Kỳ biến thành Vệ Tư, Đoan Mộc Vân cũng biến thành Vệ Đình, lúc này lại từ đâu chui ra đồ đệ Giang Quan Triều?
Giang Quan Triều có tổng cộng chín đồ nhi, ai ông ta cũng đã gặp qua, nhưng không có ai lớn như vậy!
Người thanh niên này đến từ đâu?
Mới vừa rồi Vệ Đình nhận bậy cha, chắc hắn ta sẽ không nhận bậy sư phụ chứ?
Nhưng nhìn phản ứng của Giang Quan Triều, lại không giống như nhận sai... "Thiếu, thiếu cung chủ, ngươi có biết chuyện gì xảy ra không?”
Ông nhỏ giọng nói với Lăng Vân.
Lăng Vân nhìn Bách Lý Thần, chợt hiểu ra: "Thì ra là thế."
"Cái gì... thì ra là thế?"
Thường quản gia vẫn chưa hiểu tại sao.
Vệ Đình quay sang võ vai Bách Lý Thần: "Hoá ra ngươi là người Sát Thủ Minh! Còn là đồ đệ Giang bá bá ta! Giang bá bá nhận mười đồ nhi sao? Không phải nói la sát là lão cửu, đóng cửa không nhận đệ tử? Ngươi xếp thứ mấy đó? Còn có hình xăm trên cánh tay ngươi sao lại không như các đệ tử khác?”
Bách Lý Thần nhìn hắn nói: "Ở lâu một chỗ với Vệ Lục Lang, ngươi nói cũng nhiều hơn."
Vệ Đình nhướng mày nói: "Đây không phải là ta đang quan tâm ngươi sao? Đối với người khác ta không nói nhiều như vậy."
Vẻ mặt đúng lý hợp tình này giống như đúc Vệ Lục Lang.
Nếu không nói làm sao là huynh đệ ruột?
Giang Quan Triều lạnh lùng nói: "Ngươi mau rời khỏi Sát Thủ Minh, đừng gọi ta là sư phụ.
Bách Lý Thần nói: "Một ngày làm thầy cả đời làm cha, đồ nhi chỉ không muốn làm sát thủ không phải không nhận sư phụ ngài."
Giang Quan Triêu châm chọc nói: "Ngươi nhận thì ta cần sao? Giang Quan Triều ta thiếu một đồ đệ như ngươi?"
Vệ Đình nháy mắt với Bách Lý Thần: tức giận rồi, ông ta để ý.
Giang Quan Triều chỉ vào mặt Bách Lý Thần quát lớn: "Ngươi không muốn làm sát thủ thì chạy vê đây làm cái gì!"
Tiểu hoa viên.
Liễu Trân Nhi thấy vẻ mặt ngơ ngác của Kỳ Diệu.
“Đại sư huynhl"
Nàng ta nhanh đi tới.
Trân Vũ cũng tới đây.
Hắn ta thua Thiên Dao của Bách Hoa Cung, hết lòng tuân thủ hứa hẹn không hề ra tay với người Bách Hoa Cung nhưng không cho phép bọn họ tiến vào Sát Thủ Minh.
Vệ Lục Lang không sao cả, dù sao có Tiểu Thất và Lăng Vân đi vào là được. Liễu Trân Nhi hỏi: "Đại sư huynh, nam tử áo trắng vừa rồi là ai vậy? Vì sao ngươi lại cho hắn qua? Để sư phụ biết sẽ phạt ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận