Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1765: Quen Biet Nhau 2

Chuong 1765: Quen Biet Nhau 2Chuong 1765: Quen Biet Nhau 2
Trình Tang chậm rãi mở miệng: "Bên ngoài ồn ào quá."
Tất cả hạ nhân đều cúi đầu xuống thấp hơn.
"Bọn họ rất sợ vị đại tiểu thư này à?" Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng hỏi Mi Cơ.
Mi Cơ thì thầm giải thích mối nghi hoặc của nàng: "Sáng nay ta vừa mới nghe được, Tạ Vân Hạc rất chú ý săn sóc vị đích thê này, trong quý phủ hễ có ai không kính lấy bà ấy, Tạ Vân Hạc mà phát hiện ra thì người đó sẽ bị đánh một trận rồi đuổi ra ngoài. Hạ nhân trong quý phủ đều nói, lão gia trọng tình trọng nghĩa, đại phu nhân đã điên nhiều năm như vậy, lão gia cũng không chê bà ấy, đối xử với bà ấy trước sau như một, là một nam nhân tốt, thực sự có trách nhiệm- oẹe-”
Mi Cơ thè lưỡi am oe.
Tạ Vân Hạc không để ý đến tình hình ở bên này, lúc Trình Tang đi ra, trong mắt như thể chỉ còn lại người này.
Ông ta đích thân gỡ chiếc lá rụng trên tóc Trình Tang xuống, sửa sang lại xiêm y nhăn nhúm của bà ấy, nhìn vài thuộc hạ phía sau Trình Tang, thấp giọng nói: 'Chăm sóc phu nhân thế nào vậy hả?"
Nha hoàn đẩy xe và mấy vú già ở cửa viện đồng loạt quỳ xuống, ai cũng run lên cầm cập.
Nha hoàn sợ sệt nói: "Lao gia thứ tội... Bọn nô tỳ... Bọn nô tỳ...'
Trình Liên giảng hoà với giọng ấm áp: "Được rồi, cũng không phải chàng không biết tỷ tỷ, tỷ ấy đã làm ầm lên, làm sao những thuộc hạ này có thể kiểm soát được? Thường ngày bọn họ chăm sóc tỷ tỷ cũng coi như hết lòng hết dạ, lần này phạt một tháng tiền tiêu là được rồi."
Chỉ phạt một tháng tiền tiêu, đây đã là hình phạt nhẹ nhất.
Mấy người vội vàng quỳ lạy dập đầu cảm tạ Trình Liên.
“Đa tạ phu nhân!"
"Đa tạ phu nhân!"
Nếu không phải vì phu nhân thường xuyên cầu tình cho bọn họ, bọn họ không biết mình đã bị đuổi ra khỏi Trình gia bao nhiêu lần.
Trình Tang điên điên khùng khùng, không thể nhớ rõ rất nhiều chuyện, cũng chẳng nhận ra được rất nhiều người.
Bà ấy nhìn Trình Liên: "Vân Hạc, nàng ta là ai thế?"
Trình Liên mỉm cười bước lên phía trước: "Tỷ tỷ, ta là Liên Nhi."
"À, Liên Nhi." Trình Tang nhìn trời hồi tưởng, nhớ lại có một người như vậy.
Bà ấy lại nhìn Trình Thanh Tuyết: "Nàng ta là ai?" Trình Liên dịu dàng mỉm cười: "Con bé là Thanh Tuyết."
"À..." Trình Tang lại bừng tỉnh hiểu ra, gật gật đầu, vẻ mặt ghét bỏ: "Nàng ta xấu xí quá."
Trình Thanh Tuyết: "..."
Tô Tiểu Tiểu thấy lạ, hỏi: "Sao ta cứ có cảm giác cuộc nói chuyện của bọn họ rất kỳ quái? Quan hệ cũng giấu giấu diếm diếm?"
Mị Cơ nhỏ giọng nói: "Bởi vì Trình đại tiểu thư không chịu nổi kích thích, cho nên tới bây giờ vẫn không ai dám nói cho bà ấy biết, Tạ Vân Hạc đã lấy Trình Liên, còn sinh ra hai đứa nhóc."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nếu chưa từng có ai nói, làm sao biết bà ấy không chịu nổi kích thích này?"
Mi Cơ khẽ nhướng mày: "Đúng thế."
Tô Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn mấy người một cái thật sâu xa.
Xem ra là đã nói rồi, nhưng lại dẫn đến sự phản ứng dữ dội của Trình đại tiểu thư, từ đó Tạ Vân Hạc mới phong khẩu lệnh khắp nơi trong phủ, nhất định không được nhắc đến mẫu nữ Trình Liên trước mặt Trình đại tiểu thư nữa.
Có vẻ như Tạ Vân Hạc đối với Trình đại tiểu thư này không hề bình thường.
Tô Tiểu Tiểu cứ nhìn chằm chằm Tạ Vân Hạc và Trình Tang, thành công thu hút sự chú ý của Trình Tang.
Ánh mắt bà ấy tràn đầy tang thương nhìn lại Tô Tiểu Tiểu.
Bà ấy đã phát điên, nhưng đôi mắt không hề rối loạn lộn xộn mà rất nghiêm túc, trong veo tựa như một đứa trẻ.
"Nàng ta là ai?" Trình Tang hỏi.
"Nàng ấy là... Tạ Vân Hạc do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận