Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1219: Tiểu Hổ Hung Dữ 3

Chương 1219: Tiểu Hổ Hung Dữ 3Chương 1219: Tiểu Hổ Hung Dữ 3
Tô Tiểu Tiểu sờ sờ đầu ba tiểu gia hỏa: "Hôm nay các con có ngoan không?"
Đại Hổ nói: "Đại hổ rất ngoanl"
Nhị hổ nói: "Nhị hổ cũng tốt!"
Tiểu Hổ lắc cái đầu nhỏ: "Tiểu Phủ là ngoan nhất!"
Đại Hổ, Nhị Hổ: Ngươi là kẻ hư nhất!
Tô Tiểu Tiểu vui vẻ nói với ba cậu bé: "Các con có thể ra sân chơi một lúc, nương nói chuyện với sư phụ các con một lát.'
Ba đứa trẻ ra sân phá mà phá nhà.
Khuôn mặt của Lăng Vân trở nên tối sam khi nghe nói rằng "ba nhân vật phản diện" này vẫn chưa rời đi, nhưng khi nhìn thấy hai hộp đồ ăn nhẹ mà Tô Tiểu Tiểu mang đến, vẻ mặt người này tươi sáng hơn một chút.
"Ngồi xuống đi." Hắn nói.
Tô Tiểu Tiểu cởi giày, mang giày trắng vào, ngồi xuống đệm đối diện hắn.
Nàng đặt hai hộp bánh cua lên bàn rồi bắt đầu đánh giá đối phương.
Này... Gần đây có phải nàng đã tặng quá nhiều điểm tâm không?
Bây giờ Lăng Vân sư phụ đã có một chút mỡ trên má.
Hắn đẹp trai đến mức người ta không nhận ra.
"Có chuyện gì à?" Lăng Vân hỏi.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Ngươi ba năm trước mới chuyển tới ngõ Lệ Hoa, lúc đầu đã thuê nhà của ai vậy?"
Lăng Vân khó hiểu nhìn nàng: "Người bảo lãnh nha môn, sao vậy?"
Tô Tiểu Tiểu dừng một chút: "Ngươi có biết trong nhà này có một lối đi bí mật không?”
Lănh Vân sửng sốt.
"Trong kho chứa củi."
Tô Tiểu Tiểu dẫn Lăng Vân đến kho củi ở sân sau, theo mô tả của Vệ Đình, nàng tìm thấy cơ quan trong góc tường và mở ra lối đi bí mật ẩn dưới lòng đất.
Nhìn vào lối đi tối tăm, Lăng Vân có vẻ thất vọng.
Tô Tiểu Tiểu hiểu ra: "Xem ra ngươi không biết."
Lăng Vân cau mày: "Làm sao ngươi biết trong nhà của ta có mật đạo?”
Tô Tiểu Tiểu thành thật nói: "Ta đã điều tra." Lăng Vân sắc mặt tối sam: Còn niềm tin cơ bản giữa con người với nhau thì sao?
Tô Tiểu Tiểu kể lại câu chuyện về Bạch Liên Giáo.
Lăng Vân sắc mặt tối sầm: "Ngươi không phải là đang nghỉ ngờ ta có quan hệ với Bạch Liên Giáo đấy chứ?"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Nếu ta nghỉ ngờ lời nói của ngươi thì sẽ không nói cho ngươi biết."
Lăng Vân: "Hừ, còn có chút tốt đấy!"
"Nương!" Tiểu Hổ che mông, khập khiễng đi tới, ủy khuất phàn nàn: "Đại Phủ đánh con!"
Đại Hổ: Ngươi lại kiện vớ vẩn rồi!
Tô Tiểu Tiểu buồn cười hỏi: "Đại Hổ đánh con chỗ nào?"
"Ở đây, đây, còn đây nữa!"
Cậu chỉ khắp toàn thân.
Tô Tiểu Tiểu khoa trương hỏi: "Còn đánh vào đầu con sao?"
"Đánh chứ!"
Tiểu Hổ hất nước bẩn đáp.
Đại Hổ từ trong sân kêu lên: "Ta không đánh vào đầu ngươi!"
Tiểu Hổ gao lại: "Ngươi có đánh!"
Hai đứa nhỏ cách một khoảng bắt đầu cãi nhau.
Tô Tiểu Tiểu gọi cho Nhị Hổ: "Nói cho ta, sao lại thế này?"
Nhị Hổ nhấn từng chữ nói: "Tiểu Hổ muốn gõ thanh la*, nhưng Đại Hổ không cho, thế là Tiểu Hổ dùng cây búa nhỏ đánh Đại Hổ, Đại Hổ đoạt lấy cây búa, đánh lại Tiểu Hổ."
Thanh la*: là một nhạc cụ thuộc họ tự thân vang, chi gõ của dân tộc Kinh. Ở miền Nam được gọi là Đẩu, miền Trung gọi là Tang.
Tô Tiểu Tiểu: Làm nửa ngày, hóa ra là huynh đệ đánh nhau.
"Là con động thủ trước." Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói với Tiểu Hổ.
Tiểu Hổ chéo ngón tay, chột dạ nói: "Con không có, chính là cái búa, cái tay thối làm cái búa động thủ."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vậy Đại Hổ cũng không động thủ, là chiếc búa động tay."
Tiểu Hổ đột nhiên không nói nên lời: "..."
Tiểu Hổ nói không lại, bắt đầu phát huy kỹ thuật diễn vờ đáng thương: "Đau quái! Tiểu Phủ đau quát"
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Tên nhóc này rốt cuộc là theo ai? chương :< ¡ Iieu ro Hung Dư > Tô Tiểu Tiểu cùng ba đứa nhỏ đi bộ về nhà. Tô Thừa đang quét sân, Tô Nhị Cẩu cũng từ phủ Trấn Bắc Hầu chuyển về, hiện tại đang cho bốn con hổ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận