Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1234: Kết Thúc Hôn Lễ 4

Chương 1234: Kết Thúc Hôn Lễ 4Chương 1234: Kết Thúc Hôn Lễ 4
Lý thị cười trừng mắt nhìn hắn một cái, sau khi đưa ba tiểu hổ đến chỗ Vệ lão thái quân, lại ôm Vệ Hi Nguyệt trở về viện tử của mình.
Trên sân khấu ở tiên viện thỉnh thoảng lại có tiếng đàn hát y y a a, như gần như xa, cảnh đêm trêu ghẹo làm lòng người hơi ngứa ngáy.
Vệ Đình bước vào phòng, phân phó nha hoàn: "Các ngươi ra ngoài đi, tối nay không cần gác đêm."
Các nha hoàn nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nghe cô gia đi."
"Vâng.'
Các nha hoàn lui ra ngoài.
Vệ Đình đi đến trước giường, nhìn chằm chằm vào người nàng đang mặc giá y đỏ thẫm, nhẹ giọng hỏi: "Có thấy đói bụng không?"
"Không đói."
Tô Tiểu Tiểu nói xong, trong phòng không có tiếng gì nữa.
"Chàng, không gỡ khăn trùm đầu cho ta sao?"
"Gỡ." Vệ Đình cười một cái, cầm lấy cây gậy ngọc như ý ở trên bàn, nhẹ nhàng vén khăn trùm đầu của nàng ra.
Bốn mắt nhìn nhai, ánh mắt của hai người hơi động một chút.
Y phục thường ngày của hắn phần lớn là có màu đậm trâm lắng, rất hiếm khi sáng sủa như thế này, Tô Tiểu Tiểu lay động mắt, chỉ cảm thấy nam nhân này đẹp trai hơi quá đáng rồi.
Đến cùng thì hắn đã uống rượu, trong mắt mang theo vẻ say mơ mơ màng màng, như say cả thập lý đào hoa, khiến lòng người dao động.
Tô Tiểu Tiểu nhìn đến mức mắt cũng không chớp một cái.
Khóe miệng Vệ Đình nhếch lên: "Nương tử, nên uống rượu hợp cẩn rồi."
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh lại: "Ồ, uống, đi nào!"
Vệ Dinh:
Vệ Đình đi rớt rượu hợp cẩn, hai người vòng cổ tay qua nhau, ngẩng đầu uống rượu.
"Vừa rồi chàng gọi ta là gì?" Tô Tiểu Tiểu muộn màng phản ứng lại.
Vệ Đình cười nhẹ một cái, giọng nói trâm khàn đầy từ tính vô cùng hay: "Nương tử."
Tô Tiểu Tiểu khẩy khẩy cái tai bị tê dại: "Chàng... hôm nay như thế này, ta thấy không quen lắm." Đây là nói thật.
Từ sau khi Vệ Đình được Tô Thừa nhặt vê nhà, hai người dường như đã sớm chiều ở chung với nhau, ngoại trừ một tháng lên đường đến kinh thành phải chia tay nhau, nhưng lần đó Vệ Đình không có gì thay đổi cả.
Không giống như đêm nay.
Vệ Đình được Vệ lão thái quân tận tâm chỉ bảo, sau đại hôn phải bớt cái tính tình thối tha của hắn lại, không được phép oán trời trách đất, không được lên mặt với Tô Tiểu Tiểu, nếu không Vệ lão thái quân sẽ lột da của hắn ——
Không ngờ rằng Tiểu Béo Khổng Tước hoàn toàn không hề dính chiêu này.
Vệ Đình thấy buồn cười cầm lấy ly rượu, để lên trên bàn, nghiền ngẫm nói: "Nàng vừa gả đến Vệ gia, tổ mẫu dặn ta phải đối xử tốt với nàng."
Tô Tiểu Tiểu lập tức hiểu ra mọi chuyện, híp mắt lại nhìn về phía hắn: "Ồ, cho nên nếu như tổ mẫu không căn dặn, thì chàng sẽ không đối xử tốt với ta sao?"
Vệ Đình: ”...'
Sao ta đột nhiên lại không phải người từ trong ra ngoài rồi?
"Hừ! Đồ móng lợn to!" Tô Tiểu Tiểu xách giá y to lớn, hùng hùng hổ hổ đứng dậy, muốn đi gỡ tóc ra, bị Vệ Đình nắm lấy cổ tay.
“Chàng làm gì vậy?”
Tô Tiểu Tiểu hung dữ với hắn.
Vệ Đình bình tĩnh nói: "Có phải nàng quên rồi không, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta?"
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày: "Thế thì sao?"
Vệ Đình nghiêm túc nói: "Vẫn còn một lễ chưa xong?"
Tô Tiểu Tiểu thuận miệng hỏi: "Lễ gì?"
Vệ Đình: “Động phòng hoa chúc.
Tô Tiểu Tiểu trừng mắt nói: "Chàng còn muốn ăn thịt ư? Nằm mơ đi!"
Nha đầu này lại bật ra những từ ngữ kỳ lạ từ trong miệng, nhưng mà Vệ Đình nghe hiểu.
Là ai không kịp chờ đợi mà đặt cái hôn kỳ này chứ?
Lại là ai lúc nấy bao hắn quay về sớm một chút chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận