Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 678: Đình Ca Vả Mặt 2

Chương 678: Đình Ca Vả Mặt 2Chương 678: Đình Ca Vả Mặt 2
Công chúa Huệ An xoay người lên ngựa, lập tức giục ngựa chạy về phía Vệ Đình.
Quận chúa Linh Tê không cam lòng yếu thế, cũng giơ roi ngựa lên đuổi theo.
Tô Tiểu Tiểu híp mắt.
Công chúa Tĩnh Ninh khinh thường hừ một tiếng.
Nữ nhân duy nhất thờ ơ với mỹ mạo Vệ Đình toàn kinh thành, đại khái chỉ có công chúa Tĩnh Ninh.
Hiện trường không ít nhóm thiên kim cũng hơi đỏ mặt.
Tô Tiểu Tiểu một lời khó nói hết nhìn mọi người.
Các ngươi có thể chuyên nhất một chút hay không? Hai ngày trước còn phát hoa si với Tô Mạch, quay đầu lại coi trọng Vệ Đình?
Nhưng, coi trọng thì coi trọng, ai dám đoạt với công chúa, quận chúa?
Các nàng chỉ dám nhìn đã mắt mà thôi.
Nói lại, sao Vệ Đình đến nơi này? Chẳng lẽ hắn thật sự là lão sư cưỡi ngựa bắn cung mới của các nàng?
Tô Tiểu Tiểu cũng rất nghi ngờ.
Thằng nhãi này không phải bị hoàng đế cấm túc một tháng sao? Lúc này mới mấy ngày, hoàng đế đã thả người ra?
Cảnh Tuyên Đế cũng không muốn thả, nhưng mà không chịu nổi Vệ Đình để Dư công công mang theo một phong thanh âm và thư tay tình cảm phong phú cho hoàng đế.
Thư tay, Vệ Đình với hành vi đâm Tần Giang bị thương tiến hành khắc sâu tự mình tỉnh lại, làm thần tử, lý nên phân ưu vì bệ hạ, nghe nói cung học mới vừa sa thải một phu tử cưỡi ngựa bắn cung.
Hắn nguyện ý lấy danh dự trăm năm của người Vệ gia bảo đảm, vì bệ hạ tiến cử một thiên tài cưỡi ngựa bắn cung lợi hại hơn Tần Thương Lan.
Cảnh Tuyên Đế chuẩn.
Khi Cảnh Tuyên Đế thấy Vệ Đình xuất hiện ở trước mắt mình, cả người đều không tốt!
Ngươi thật sự... Còn có thể có liêm sỉ một chút sao?
Quân vô hí ngôn, Cảnh Tuyên Đế không thể thay đổi xoành xoạch, chính mình đánh mặt mình.
Vì thế có một màn trước mắt này.
Công chúa Huệ An và quận chúa Linh Tê cũng không có cơ hội vọt tới trước mặt Vệ Đình, bị đại nội cao thủ theo sát đến cản lại. Cảnh Tuyên Đế có lệnh: Cấm tự mình đua ngựa.
Hai người tức muốn hộc máu trở lại trong đám người.
Vệ Đình giục ngựa đi đếm trước mặt mọi người, cố ý vô tình ngừng ở trước mặt Tô Tiểu Tiểu.
Ánh mắt hắn vẫn chưa dừng ở trên người Tô Tiểu Tiểu, mọi người chỉ xem hắn là tùy ý chọn vị trí.
Vệ Đình cũng không phải là quý công tử coi trọng thanh danh, hắn có tiếng tính tình ác liệt, mặt mũi công chúa đều không cho, càng không nói đến những thiên kim thế gia này.
Hắn lên ngựa, nhóm thiên kim ngoan ngoãn lên ngựa.
Tô Tiểu Tiểu vui vẻ thoải mái kiểm tra yên ngựa.
Lâm Như Nguyệt phụt cười một tiếng: "Tô tiểu thư, Vệ phu tử bảo lên ngựa, ngươi là điếc không nghe thấy sao?"
Dứt lời, nàng ta đã phát hiện Lãnh Chỉ Nhược một bên cũng không lên ngựa.
Vệ Đình cưỡi ở trên tuấn mã cao cao, vẻ mặt uy nghiêm nói: "Trước khi lên ngựa không kiểm tra yên ngựa, trừ Tô tiểu thư và Lãnh tiểu thư, tất cả người còn lại đều không đủ tiêu chuẩn, đứng tấn nửa canh giờ!"
Mọi người: ”... II
Công chúa Huệ An nũng nịu gọi: “Đình ca ca -”
Vệ Đình: “Thêm mười lăm phút."
Công chúa Huệ An: ....'
Quận chúa Linh Tê cười đắc ý, nhìn Vệ Đình nói: "Biểu cal"
Vệ Đình: "Thêm nửa canh giờ."
Quận chúa Linh Tê: ”...
Vệ Đình ở trong giờ học là phu tử rất đứng đắn.
Tô Tiểu Tiểu lại không phải học sinh rất đứng đắn.
Giục ngựa đi ngang qua bên người Vệ Đình, nàng nhỏ giọng gọi một tiếng: "Đình ca ca -"
Cơ thể Vệ Đình run lên, suýt nữa từ trên lưng ngựa ngã xuống!
Nhóm thiên kim lục tục đứng tấn xong, lại đây đi học.
Nhìn Vệ phu tử trên lưng ngựa anh tư táp sảng, uy nghiêm cao lãnh, khiến mọi người kiêng kị không thôi.
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu mạc danh hơi ngứa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận