Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 613: Dinh Ca Ba Khi 2

Chuong 613: Dinh Ca Ba Khi 2Chuong 613: Dinh Ca Ba Khi 2
Tần Thương Lan gật gật đầu: "Ta hiểu chứ."
Nếu giao ra rồi, Tân gia chính là Vệ gia tiếp theo.
Lão Hầu gia nhắm mắt lại: 'Một tháng này, cố gắng dạy Thừa Nhi đi, thật sự tới bước kia... Ta sẽ để lão ngũ qua làm con thừa tự của Thừa Nhi!"
Lão ngũ đang trên đường hồi kinh, hắt xì một cái thật to!
Đây là lần thứ hai trong tháng hắt xì ghê gớm đến thế rồi.
Là người trong nhà nhắc tới hắn ta sao?
Tô Thừa cũng không biết chính mình sắp nghênh đón sự tàn phá của hai vị đại lão, trời còn chưa sáng, ông ấy đã mang đôi mắt thâm xì còn chưa tỉnh ngủ tới nhà bếp phụ nữ nhi một tay.
Hôm qua Xuân Phong Lâu lại đặt tiếp một đơn hàng khác, lân này không phải là nhìn vào mặt mũi của Tô Thừa mà tới, mà là điểm tâm Tô Tiểu Tiểu làm lần trước thật sự rất được hoan nghênh.
Các cô nương của Xuân Phong Lâu còn oán trách không phải là Tô Thừa tới giao hàng, hạ quyết tâm sau này không làm ăn với ông ấy nữa, ai mà ngờ chưa được mấy ngày đã bị vả mặt bôm bốp rồi.
Tô Tiểu Tiểu đồng ý mỗi ngày cung cấp hai trăm cái, bắt đầu từ mồng một tháng tư.
Trùng hợp mồng một tháng tư là ngày mà Tô Nhị Cẩu tới Quốc Tử Giám để học, cậu ta đương nhiên không thể phụ giúp Tô Tiểu Tiểu rồi.
"Cha, sao người lại dậy sớm như vậy?" Tô Tiểu Tiểu đang nhào bột mì ở trong nhà bếp vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Tô Thừa còn đang ngái ngủ tiến vào.
Tô Thừa ngáp dài một cái: "Day làm điểm tâm cùng con."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không cần đâu, mới hai trăm cái thôi, con làm được mà, người đi ngủ đi."
Tô Thừa lắc đầu như trống bỏi: 'Lát nữa ta ngủ sau."
Ông ấy nói thế nào cũng không chịu đi, Tô Tiểu Tiểu chỉ đành đồng ý cho ông ấy ở lại hỗ trợ.
Đừng thấy ông ấy ngày thường cứ làm việc lơi chơi, đó là bởi vì có Vệ Đình cùng Tô Nhị Cẩu ở nhà, ông ấy không làm còn có thể trông chờ vào nữ tế cùng nhi tử làm cho.
Lúc thực sự chỉ còn một mình ông ấy ở bên cạnh giúp đỡ Tô Tiểu Tiểu, ông ấy vẫn rất là ra SỨC.
Mặt ông ấy bị khói bếp hun cho đen nhẻm.
"Ô? Không phải chỉ làm hai trăm cái sao?" Ông ấy vừa mới đếm xong, đã làm đủ rồi mà, thế nhưng nữ nhi lại tiếp tục đi nhào bột mới nữa rồi. Tô Tiểu Tiểu bỏ bột đã nhào xong vào trong bát tô: "Nhị cẩu đang tuổi lớn, rất nhanh đói, con làm cho nó mấy cái điểm tâm để mang đi."
Chóp mũi của Tô Thừa đột nhiên có chút ê ẩm.
Hai đứa nhỏ không có nương, lớn lên trong trắc trở... khuê nữ lại hiểu chuyện tới mức khiến người khác phải đau lòng.
Tô Tiểu Tiểu lại không biết trong lòng Tô lão phụ đang nghĩ gì, nàng cắt một miếng mận khô rồi nói: "Cũng làm cho cha luôn rồi."
"Ừm?" Tô Thừa còn chưa phản ứng lại được: "Lam cho ta cái gì cơ? Ta ở nhà cũng không lo việc ăn uống."
Ánh mắt của ông ấy dừng lại trên mấy cái bát gỗ nhỏ có nắp tinh tế: "Mấy cái này lại là đang làm gì thế?"
Tô Tiểu Tiểu đáp: "Là cho Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ ạ”"
"Ồ"
Mấy tiểu gia hỏa kia ăn cơm cứ thích chọn đồ ăn, Tô Thừa cũng không đặt ở trong lòng.
Sau khi ăn sáng xong, Tô Mạch cùng hai cái đệ đệ kia tới cửa.
Tô Kỳ, Tô Ngọc cũng đang đọc sách ở Quốc Tử Giám, hai người bọn họ biết được Tô Nhị Cẩu cũng muốn tới Quốc Tử Giám, nói thế nào cũng phải đi theo tới.
Ba nhóc con đang chơi đùa ở trong viện.
Tô Mạch là khách quen ở trong nhà, ba nhóc con cũng không xa lạ gì với hắn ta, còn Tô Ngọc cùng Tô Kỳ lại là gương mặt lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận