Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2905: Cuộc Chiến Cuối Cùng 9

Chương 2905: Cuộc Chiến Cuối Cùng 9Chương 2905: Cuộc Chiến Cuối Cùng 9
Một thân ảnh cao lớn dũng mãnh bước vào, nhìn Hạ Hầu Nghi ngồi ở bên cửa sổ lãng lặng ngắm sao, trầm giọng nói: “Thuộc hạ của ngươi đều bị giải quyết, không nghĩ tới phải không, ngươi cho tất cả mọi người tấn công Bách Hoa Cung, nơi này không ai trông coi, cuối cùng để cho đối thủ chui vào lỗ hổng."
Thật ra cũng không phải là không ai trông coi, chỉ là người lợi hại đều bị điều đi rồi.
Đối với cục diện này, dường như Hạ Hầu Nghi cũng không quá bất ngờ: “Ngươi đã đến rồi, Vệ Tư.”
Vệ Tư rút kiếm chỉ vào ông ta: “Còn di ngôn gì muốn nói?”
Hạ Hầu Nghi vẫn nhìn bầu trời đầy trời đầy sao như cũ, vẻ mặt có chút cô đơn: “Ngươi cũng biết, chúng ta đều là hậu nhân của Võ Đế, vốn dĩ có thể không cần phải đi đến bước này?”
Vệ Tư: "Phải không?”
Hạ Hầu Nghi nhẹ giọng nói: "Mặc kệ ngươi tin hay không, ngay từ đầu ta không hề động sát tâm với Vệ gia, kẻ thật sự muốn giết chết các ngươi chính là Nam Dương Vương của Đại Chu các ngươi, Tông Chính Minh của Nam Cương và Hách Liên Nghiệp của Bắc Yến."
Vệ Tư khinh thường nói: "Chuyện của trưởng tử và con trai thứ của ta và Lục Tử ngươi giải thích thế nào?"
Hạ Hầu Nghi nói: "Ta không làm gì trưởng tử của ngươi cả, chuyện hắn ta trở thành tử sĩ không liên quan đến ta, về phần con trai thư của ngươi và Lục Tử, ai bảo bọn họ không nghe lời? Ngoan ngoãn làm con rối của ta không tốt sao?"
Vệ Tư trầm giọng nói: "Ngươi đúng là cây ngay không sợ chết đứng."
Hạ Hầu Nghi thản nhiên nói: "Ngươi nhiều nhi tử như vậy, cho ta hai đứa có làm sao?"
Vệ Tư ghê tởm nói: "Bản thân ngươi sinh không được, liền đi đoạt nhi tử của người khác, đã vậy còn không đối xử thật tốt, nói ngươi vô sỉ là quá coi trọng ngươi."
Hạ Hầu Nghi nói: "Chuyện đã qua đi cũng không thể thay đổi, ta biết ngươi rất tức giận, nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, kỳ thật ta có thể bồi thường cho ngươi?"
Vệ Tư lạnh lùng nói: "Ta chỉ cân ngươi trả nhi tử nguyên vẹn lại cho ta! Ngươi làm được không?”
Hạ Hầu Nghi thở dài: "Trong lăng mộ của Võ Đế chứa vô số báu vật, ta đã có được bốn viên long tinh và tấm bản đồ bảo tàng hoàn chỉnh, chờ đến khi ta tìm được bảo tàng rồi sẽ chia ngươi một nửa, như thế nào?”
Vệ Tư khinh thường nói: "Giết chết ngươi, toàn bộ bảo tàng đều là của ta, cần ngươi chia sao?"
Hạ Hầu Nghi xoay xe lăn lại, cười nhạt: "Ngươi thử xem, ngươi giết được không?"
Dứt lời, đột nhiên ông ta kích hoạt cơ quan trên tay vịn xe lăn, vô số mũi tên từ phía dưới xe lăn bắn ra với tốc độ cực nhanh, làm người ta muốn tránh cũng tránh không được!
Ngực Vệ Tư trúng ba mũi tên!
Cùng lúc đó, Vệ Tư cũng huy động kiếm Phong Hầu trong tay, một kiếm chém xuống đầu Hạ Hầu Nghi!
Đầu bay tới cửa, rớt xuống mặt đất, một tấm mặt nạ da người rơi ra.
Vệ Lục Lang ngoài cửa chấn động: “A, này... Đây là giả! Đại ca huynh không sao chứ!"
Vệ Tư... Chính xác mà nói là Quỷ Phố, cũng gỡ mặt nạ trên mặt xuống.
Hắn ta rút mũi tên bắn lén trên người ra: "Mặc hộ tâm giáp Bách Lý Thân cho, không có việc gì.
Vệ Lục Lang lẩm bẩm: "Làm sao phụ thân có thể dự đoán được lão già này sẽ tìm người thế thân? Sớm biết đây thật sự là thế thân, hai ta không cần phí công đến đây thử."
Quỷ Phố nói: "Hạ Hầu Nghi quỷ kế đa đoan, vẫn phải tới tìm hiểu rõ ràng, không thể buông tha bất kỳ khả năng nào."
Vệ Lục Lang hỏi: "Bây giờ chúng ta đi đâu?”
Quỷ Phố lau kiếm Phong Hầu: "Tìm Tạ Cẩn Niên, hắn rất nguy hiểm."
Bên dưới Tàng Thư Các, là một tòa thủy lao không ai đặt chân đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận