Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1391: Bí Mật 2

Chương 1391: Bí Mật 2Chương 1391: Bí Mật 2
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tạm thời còn chưa xác định."
Nàng là đại phu, có người bệnh yêu cầu đến khám bệnh tại nhà, theo lý nàng không nên từ chối, chỉ là chuyện ở kinh thành quá nhiều, trái có Cảnh Tuyên Đế như hổ rình mồi, phải có Nam Dương Vương âm thầm gây chuyện, nàng không yên lòng.
Tô Mạch nói: "Bệ hạ đã chọn lựa đại thân đưa thân cho công chúa Linh Tê nhiều ngày, ta và Vệ Đình sẽ đi một người. Nếu ngươi quyết định đi đến khám bệnh tại nhà, ta nói với bệ hạ là ta đi.”
Vệ Đình đen mặt, Tô Mạch ngươi là lại muốn đánh một trận.
Hiện giờ Tô Tiểu Tiểu vừa nhìn thấy hai người sẽ nhớ tới một chuyện Tô Mạch nói muốn giải cổ cho Vệ Đình.
Vệ Đình: "Ánh mắt nàng không thích hợp."
Tô Tiểu Tiểu: "Không có, cái gì ta cũng không nghĩ."
Nàng quyết đoán tách đề tài ra: "Tin tức Phi Vân Lâu tra thế nào rồi?"
Tô Mạch nói: "Từ một đêm kia ngươi và Quỷ Phố đi tìm nhà của Nam Dương Vương, Nam Dương Vương đã mai danh ẩn tích, cũng không thấy bóng dáng lão bản Phi Vân Lâu."
Tô Tiểu Tiểu lẩm bẩm nói: "Có thể là Nam Dương Vương cũng đoán được có thể Trương Phong giấu đồ vật ở Phi Vân Lâu, cho nên bắt chưởng quầy Phi Vân Lâu tới thẩm vấn hay không? Không đúng, Trương Phong theo Nam Dương Vương lâu như vậy, sẽ không đoán không được thủ đoạn của Nam Dương Vương. Ta luôn cảm thấy, đồ vật còn ở Phi Vân Lâu."
Kỳ thật nếu có thể mượn tay Cảnh Tuyên Đế trừ Nam Dương Vương là ổn thỏa nhất, vấn đề là bọn họ không rõ ràng thái độ của Nam Dương Vương với ba hài tử lắm, vạn nhất khiến ba hài tử phiền toái, cho nên Cảnh Tuyên Đế và Nam Dương Vương hắc ăn hắc tạm thời là không thể thực hiện được.
Hiểu biết với Nam Dương Vương vẫn là quá ít, lúc trước ông ta lộ ra tới thói quen và tính cách tất cả đều là giả, bằng không còn có thể căn cứ đặc thù của ông ta phỏng đoán ra một vài.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Trước mắt ông ta còn không biết đại ca và lục ca còn sống, ông ta cũng không biết chúng ta biết được nội dung di chiếu, chúng ta tạm thời an toàn. Nhưng cũng không thể thiếu cảnh giác, một khi bị ông ta phát hiện đại ca và lục ca còn sống, ông ta sẽ lập tức tới diệt khẩu."
Vệ Đình hừ lạnh nói: "Ai diệt ai khẩu còn không nhất định!"
"Thất thiếu nãi nãi! Thất thiếu nãi nãi!" Tiểu nha hoàn đi vào cửa: "Một vị công công trong cung tới, nói là muốn gặp ngươi."
Là Trình công công Vĩnh Thọ Cung tới. "Thái Hậu lão nhân gia ban đêm bị phong hàn, sáng nay không thoải mái...
"Ta theo Trình công công đi một chuyến."
Tô Tiểu Tiểu cam theo hòm thuốc vào cung.
Thái Hậu ngồi ở trên giường phượng, hữu khí vô lực mà dựa vào gối dựa sau lưng, thấy Trình công công đưa Tô Tiểu Tiểu đi vào, bà ấy thở dài: "Đều nói ai gia không có việc gì, ngươi làm gì cũng phải gọi nàng tới?"
Trình công công cười nói: "Là lỗi của nô tài, trong chốc lát nô tài lãnh phạt."
Thái Hậu nào thật sự đi phạt hắn ta?
Tô Tiểu Tiểu tiến lên, bắt mạch cho Thái Hậu, nhìn đầu lưỡi: "Hôm qua ăn cái gì?"
Trình công công cẩn thạn nói đến: "Buổi sáng dùng một chén Ngũ Nhân Chúc, giữa trưa ăn nửa chén cơm, hai món rau, ba thịt viên, buổi tối uống một chén canh sâm, ăn năm sủi cảo rau xanh.
"Hôm nay thì sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi tiếp.
Trình công công thở dài: "Hôm nay ăn uống không được tốt, cái gì cũng không ăn."
Thái Hậu trừng mắt nhìn hắn ta một cái: "Ngươi nói thật nhiều."
Tô Tiểu Tiểu thu tay: "Là phong hàn, dựa theo phương thuốc uống thuốc là được."
Thái Hậu bất động thanh sắc nói: "Ai gia không muốn uống thuốc đắng."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Vậy ngài muốn uống thuốc gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận