Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 889: Thừa Nhận Chân Tướng Sự Thật 1

Chương 889: Thừa Nhận Chân Tướng Sự Thật 1Chương 889: Thừa Nhận Chân Tướng Sự Thật 1
Vệ lão thái quân xém chút tức chết, quyết định quay lại vấn vê chính: "Tất cả chỉ là lời nói phiến diện từ ngươi thôi! Nói không chừng cũng do ngươi bịa ral"
Tần Thương Lan bình tĩnh nói: "Ta biết các ngươi sẽ không tin, cho nên ta vốn dĩ chẳng nghĩ đến việc sẽ giải thích với các ngươi!"
Vệ lão thái quân lạnh lùng nói: ˆVậy à? Còn nhân chứng và vật chứng mà ngươi nói thì sao? Từ lâu Bệ hạ đã muốn diệt trừ Vệ gia, nếu thật sự có sơ hở gì lớn thì sao không chém đầu toàn bộ Vệ gia?”
Nghe Vệ lão thái quân nhắc đến điều này, Tần Thương Lan rất tức giận: "Không phải là do trên đường về Kinh, dịch trạm xảy ra hỏa hoạn sao? Đợi quan sai dập lửa, trong phòng chỉ còn lại một thi thể cháy đen, lá thư cũng bị đốt sạch. Tất nhiên, chỉ dựa vào một cái xác chết cháy không thể kết tội Vệ gia của ngươi rồi, thêm nữa—"
Nói đến đây, ông ấy dừng lại.
Vệ lão thái quân thay ông ấy nói hết câu còn dang dở: "Cộng thêm, Vệ gia chúng ta ngoại trừ Tiểu Thất thì nam nhân trong nhà đều tử trận cả, công danh hiển hách, dân chúng rất tín nhiệm, Be hạ không dám động vào, cũng động không nổi."
Tần Thương Lan nói: "Bản thân ngươi cũng hiểu rõ điều đó đấy!"
Vệ lão thái quân không nói một lời.
Tần Thương Lan nhướng mày nói: "Ta có đủ lý do để nghi ngờ rằng người đó đã bị Vũ An Quân diệt khẩu."
Vệ Đình: "Tổ phụ, thế này thì quá đáng rồi đó."
Tần Thương Lan hắng giọng: "Ừm. Tóm lại, lúc đó chỉ có hai khả năng. Một là, Vũ An Quân cấu kết với Bắc Yến..."
Vệ lão thái quân trịnh trọng nói: "Điêu này không có khả năng! Vệ gia chúng ta toàn người trung thành, không có chuyện phản bội Đại Chul"
Tần Thương Lan duỗi ngón tay: "Khả năng thứ hai là bên cạnh Vũ An Quân có gián điệp. Tên gián điệp đã trộm ấn soái của Vũ An Quân, ngụy tạo mật hàm mưu phản, rồi cố ý để ta bắt được.'
"Ta nói điều này không phải để bào chữa, năm đó bị kẻ gian lừa gạt là sơ suất của ta. Ta phải chịu trách nhiệm về cái chết của Vũ An Quân. Nếu các ngươi muốn trả thù thì cứ đến tìm ta, ta không có ý kiến gì cả. Nhưng cả nhà và nhi tử của ta vô tội, ta không muốn ngươi trút giận lên bọn hor
Vệ lão thái quân nhắm mắt lại: "Ta nói cho ngươi biết, ta không phải người không có chính kiến, cũng không phải kẻ mềm lòng hay sợ gì ngươi, chỉ là không muốn rơi vào gian kế của tiểu nhân. Cho dù lời ngươi nói là đúng hay sai, ta sẽ tự mình điều tra. Trước khi mọi chuyện được rõ ràng, ta sẽ không động vào phủ Hộ Quốc Công."
"Nói cứ như ngươi động vào được vậy." Tần Thương Lan chốc chốc lại châm vào vài ba câu.
Vệ lão thái quân sắp tức giận, nắm lấy cây quải trượng đứng dậy.
Một cái đầu hổ nhỏ đáng yêu đi vào: "Thái nãi nãi, thái gia gia to lớn, hai người đang làm gì vậy?
Tần Thương Lan đưa Tiểu Hổ đi chơi.
Vệ lão thái quân ngồi trên ghế, bị bao phủ trong bóng tối.
Vệ Đình im lặng ở bên cạnh bà ấy, không nói năng gì cũng không có động thái nào quấy ray bà.
Mặc dù trong lòng đã đoán được phần nào sự thật năm đó nhưng vẫn khó mà bình tĩnh được khi nghe được chân tướng từ Tần Thương Lan.
Có bàng hoàng, có tiếc nuối, cũng có tức giận muốn lôi kẻ đứng sau ra chém chúng thành từng mảnh!
Không biết đã trôi qua bao lâu, Vệ lão thái quân khẽ lên tiếng: "Tần Thương Lan có nói những lời này với con không?”
Vệ Đình thành thật trả lời: "Chưa từng ạ."
Thế nên, có một số chuyện phải để hai người trong cuộc ngồi xuống nói chuyện mới có thể làm rõ mọi chuyện.
"Con nghĩ sao?" Vệ lão thái quân hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận