Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1370: Thực Lực Của Quỷ Phố 1

Chương 1370: Thực Lực Của Quỷ Phố 1Chương 1370: Thực Lực Của Quỷ Phố 1
Cố Sư suy nghĩ một lát rồi nói: "Người kia chỉ dám núp trong bóng tối đánh lén, ta nghĩ võ công hắn không bằng ngươi đâu. Chúng ta tránh ở đây một lát chắc cũng không sao đâu."
Lời này đột nhiên cảnh tỉnh Từ Khánh, ánh mắt Từ Khánh trở nên sắc bén: "Không được rồi! Tụi nhóc!"
Sau khi vào sân, người đánh xe trèo qua tường sân, bế từng đứa trẻ đang ngủ ra ngoài rồi đặt lên xe ngựa đậu ở cạnh cửa sau nhà.
Lúc ôm đến tiểu tử cuối cùng, Từ Khánh liền kịp phản ứng.
Hắn ta cởi áo khoác ra rồi thình lình ném ra ngoài, mũi tên của Tô Tiểu Tiểu liền bay tới. Muon ngụy trang của áo khoác, cơ thể hắn ta nhanh chóng lăn vào phòng xéo đối diện, sau đó phá cửa sổ từ bên trong thoát ra ngoài.
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày một cái, không hổ là trinh sát của Nam Dương Vương, nhanh như vậy là đã kịp phản xạ lại rồi.
Nàng từ trên cây nhảy xuống.
Người đánh xe ôm Đại Hổ ra liền đối diện vào bảo đao của Từ Khánh.
Ấn đường người đánh xe khẽ giật, ôm Đại Hổ giấu ở phía sau.
Leng kengl
Roi Cửu Tiết liền quấn lấy đao của Từ Khánh.
Roi Cửu Tiết là quà của tứ tẩu, nàng học được chút ít từ tứ tẩu, quả nhiên có lúc dùng đến.
"Đi maul" Tô Tiểu Tiểu nói với người đánh xe.
"Vâng! Thất Thiếu nãi nãi hãy cẩn thận!" Người đánh xe nói xong liền không do dự mà ôm Đại Hổ lên xe ngựa.
Xe ngựa từng được Tô Tiểu Tiểu cải tạo lại nên trên sàn có dây an toàn và trải tấm thảm nhung, quán tính có lớn thì cũng hất đứa nhỏ ra ngoài.
Người đánh xe mang ba đứa ngủ say rời đi.
Tô Tiểu Tiểu kéo giữ Từ Khánh lại.
Từ Khánh trúng thuốc mê nên công lực bị giảm khá nhiều. May là cho dù như vậy thì vẫn đánh ngang hàng với Tô Tiểu Tiểu được.
Tô Tiểu Tiểu nhíu mắt. Trúng thuốc rồi mà vẫn mạnh như vậy, xem ra trước đây là che giấu thực lực không ít.
Cũng nhờ có đôi mắt tinh tường của Tô Mạch nhìn ra được người này không hề đơn giản nên không chỉ nhắc nàng một lần rằng không được cứng rắn với Từ Khánh.
Nếu như là thân thủ của kiếp trước thì Tô Tiểu Tiểu đã không phải sợ hắn ta rồi. Nhưng với cơ thể này thì suy cho cùng yếu đi đôi chút, nếu cho nàng thêm mấy năm nữa, nàng tất nhiên có thể ra một chiêu đã tiêu diệt được Từ Khánh!
Trước mắt chỉ có thể đọ sức với Từ Khánh thôi.
Roi da đánh cự ly gân không chiếm ưu thế nên Tô Tiểu Tiểu liền đổi thành dao găm của Võ An Quân.
Từ Khánh chặt xuống một nhát đao, Tô Tiểu Tiểu liền giơ tay lên cản lại.
Đáy mắt Từ Khánh thoáng có chút khiếp sợ.
Hắn ta không ngờ nàng có thể tiếp chiêu.
Dù bản thân trúng thuốc nhưng đối phó với cao thủ bình thường thì vẫn dư sức chứ huống hồ chỉ là một nha đầu ngay cả nội lực cũng không có.
Đối phương đánh cận chiến hần như là hoàn mỹ, sức lực, tốc độ, phản xạ đều không thua gì tử sĩ đã được huấn luyện nghiêm khắc.
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Từ Khánh hỏi một câu hỏi tư tưởng.
Hắn ta không tin một nha đầu lớn lên ở nông thôn mà có thể có một thân thủ như vậy. Hắn ta đã từng giao đấu với Tô Thừa, thiên phú của Tô Thừa khiến người ta nể phục nhưng nước đánh võ công của nha đầu này không giống như Tô Thừa.
Nói cho đơn giản, bản lĩnh của nàng không phải do Tô Thừa dạy.
Còn đôi găng tay bạc của nàng cũng không biết từ đâu mà có mà có thể tay không đỡ lấy một đường đao của hắn ta.
Tô Tiểu Tiểu nhận thấy ánh mắt hắn ta nhìn vào tay mình thì cười lạnh một cái: "Sao thế? Để mắt tới món đồ tốt của ta sao? Ta sợ người sẽ mất mạng vì tận hưởng nó đấy!"
Nàng bắt lấy lưỡi đao của hắn ta rồi dùng dao găm đâm vào ngực hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận