Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 856: Tra Rõ Chân Tướng 2

Chương 856: Tra Rõ Chân Tướng 2Chương 856: Tra Rõ Chân Tướng 2
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đuổi tà khí, tản nhiệt, chắn gió, làm dịu cơn đau. ˆ"
Hoàng hậu: “Cho Thái hậu?:
Tô Tiểu Tiểu: "Vâng."
Lý thái y bỗng chỉ vào Tô Tiểu Tiểu, tố cáo: "Ta hiểu rồi, nhất định là các ngươi muốn mưu hại Thái hậu, không ngờ Thái hậu không dùng, ngược lại trời xui đất khiến làm bệ hạ trúng độc!"
Tô Tiểu Tiểu nhìn ông ta một cách kỳ lạ: "Ta và sư phụ ta tại sao phải mưu hại Thái hậu, có lợi gì không? Về tư, chúng ta không có ân oán gì với Thái hậu; vê công, chữa khỏi bệnh cho Thái hậu chẳng khác nào dựng cho Đệ Nhất Đường một tấm biển sống, ta trông Thái hậu khỏi hẳn còn không kịp, sao có thể hại bà ấy chứ?"
Lời này thành công khiến Lý thái y ngậm miệng.
Vạn thái y mở miệng nói: "Vậy, vậy ngươi muốn mưu hại bệ hại!"
Lý thái y ngộ ra: "Ngươi oán hận bệ hạ hết lần này đến lần ưu ái cả nhà Tần Giang, bất bình trong lòng nên mới nghĩ cách trả thù bệ hại"
Tô Tiểu Tiểu thong dong nói: "Bình thuốc mỡ này là cho Thái hậu, ta không nhấn đầu bệ hạ, ép ngài ấy ăn thuốc mỡ."
Thái hậu trầm giọng mở miệng: "Là ai gia cho Hoàng đế, hay là các ngươi muốn nói ai gia mưu hại con trai ruột của mình?”
Tô Tiểu Tiểu đun một bình lớn rồi chia làm hai bình nhỏ, một bình trong đó được cầm đi hâm nóng.
Thái hậu mới dùng bữa sáng nên ăn không vô, lại thấy Cảnh Tuyên Đế gần đây hơi nóng trong người, bà để ông ta ăn trước.
Thái hậu cũng không ngờ Cảnh Tuyên Đế ăn nhiều như vậy.
Các thái y nào dám nghi ngờ thái hậu?
Hoàng hậu nói với Tô Tiểu Tiểu: "Bất luận thế nào, bình thuốc này là do Đệ Nhất Đường của các ngươi bào chế, toàn bộ những ai từng tiếp hay có cơ hội tiếp xúc đều phải áp giải vào Đại Lý Tự tiếp nhận vấn thẩm!"
"Mẫu hậu!"
"Phụ hoàng!"
Là công chúa Tĩnh Ninh và công chúa Huệ An đến.
Người gọi mẫu hậu là công chúa Tĩnh Ninh, người gọi phụ hoàng là công chúa Huệ An.
Trong giờ học, đột nhiên nghe nói Cảnh Tuyên Đế trúng độc, hai người lập tức bỏ tiết.
Lời nói cuối cùng của Hoàng hậu, hai người đều nghe thấy. Công chúa Tĩnh Ninh nghiêm mặt nói: "Mẫu hậu, thứ cho nhỉ thần nói thẳng, không nên để lộ chuyện phụ hoàng trúng độc ra, gây hoang mang cho dân chúng, chi bằng phái người đi điều tra.
Công chúa Huệ An công chúa tức giận chỉ vào Tô Tiểu Tiểu: "Nàng hạ độc phụ hoàng, ngươi còn thay nàng nói chuyện!"
Công chúa Tĩnh Ninh nghiêm túc nói: 'Chuyện không có bằng chứng, đừng nói bậy! Thuốc đúng là do Đệ Nhất Đường bào chế, nhưng lúc mang vào Vĩnh Thọ Cung rồi không phải là không có người khác chạm qua.”
Công chúa Huệ An trợn mắt: "Ngươi đang nghi ngờ người của Vĩnh Thọ cung hạ độc phụ hoàng?”
Công chúa Tĩnh Ninh dời mắt đi: "Ta không nghi ngờ bất cứ kẻ nào, ta chỉ đưa ra mọi khả năng có thể xảy ra."
Công chúa Huệ An nổi giận: "Ngươi...
"Huệ An!" Nhàn phi ngăn con gái lại.
Thái hậu nặng nề nói: "Long thể của hoàng đế liên quan đến giang sơn xã tắc, cứ làm theo Tĩnh Ninh, sai người đến cửa mà hỏi, đừng hở chút là áp giải vào lao!"
Hoàng hậu lập tức thuận theo sườn núi mà xuống khỏi lưng lừa*: "Mẫu hậu nói rất đúng."
(*) Câu gốc 顺坡下驴 - thuận pha hạ lư, nghĩa là thuận theo sườn núi mà xuống khỏi lưng lừa. Là một câu ẩn dụ cho việc mượn cơ hội để xuống đài, trích từ chương 17: tiểu thuyết "Phong vân sơ ký" của Tôn Lê: "Tên mù Điền Đại thở dài, nhân tiện dựa theo sườn dốc mà xuống khỏi lưng lừa, xiêu xiêu vẹo vẹo bước đi".
Thái hậu lại nói: "Lão tam gần đây có phải đang điều tra án ở Đại Lý Tự không?"
Nhàn phi vừa nghe con mình bị điểm danh, vội vàng đứng dậy trả lời: "Vâng thưa thái hậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận