Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1497: Nhị Ca Bênh Vực Người Mình 1

Chương 1497: Nhị Ca Bênh Vực Người Mình 1Chương 1497: Nhị Ca Bênh Vực Người Mình 1
Thẩm nhị gia xua tay: "Kẻ hèn một gốc cây dược thảo Thẩm Hâm ta vẫn tặng được! Hơn nữa, là bằng hữu của ta, không cho khách khí như vậy! Ta ở Đông Đình Lâu đặt một bàn tiệc rượu, đêm nay ta làm ông chủ, ăn một bữa cơm với ta, uống hai ly, ngươi không uống, Vệ huynh đệ uống, kết giao bằng hữu lẫn nhau. Chỗ hắn ta còn có không ít dược liệu tốt, ngươi nhìn trúng cái gì, chỉ lo hỏi hắn ta muốn!"
Hắn ta nói xong, nhìn mọi nơi: "A? Vệ tiểu huynh đệ và ba tiểu thế chất của ta đâu?”
Tô Tiểu Tiểu cười, nói: "Bọn họ đi ra ngoài."
Thẩm nhị gia nói: "Đi đâu vậy, ta phái người đi đón."
Tô Tiểu Tiểu khó mà nói ba đứa nhỏ và Gia Cát Thanh đi ra ngoài, vì thế nói: "Ba hài tử bị cữu tổ phụ ta đón đi rồi, Vệ Đình đi Phi Nguyệt Diễn Lâu gặp bằng hữu."
"Cữu tổ phụ ngươi cũng ở Tây Đô? Gọi đến ăn cơm!"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Bọn họ đi nơi nào chơi, ta cũng không rõ lắm."
"A." Thẩm nhị gia rất tiếc nuối: "Ta ngươi đưa đi Đông Đình Lâu trước, lại đi Phi Nguyệt Diễn Lâu đón Vệ tiểu huynh đệ. Nếu là Chu Ngũ gia tới, các ngươi nói chuyện trước."
Nói như vậy, nữ quyến không dễ dàng gặp nam tử xa lạ, nhưng Thẩm nhị gia là nhãn lực cỡ nào? Hắn ta vừa thấy Vệ phu nhân đã biết nàng không phải là tiểu phụ nhân ủy thân với khuê phòng, nàng là một nữ tử có thể một mình đảm đương một phía.
Hơn nữa chuyện mua dược thảo lần này, ý kiến của nàng mới là quan trọng nhất, Vệ huynh đệ đều nghe nàng.
Tô Tiểu Tiểu tìm không thấy lý do từ chối, nàng rất chờ mong, cũng rất may mắn mình kết giao bằng hữu Thẩm nhị gia này.
Đông Đình Lâu ở nam thị Tây Đô, là tửu lầu lớn nhất thành nội Tây Đô, tất cả ba tâng, càng lên cao giá sương phòng càng cao, người bình thường có thể ở đại đường lầu một đoạt vị trí đã không tồi, lầu hai là ném ngàn vàng, lâu 3 nghĩ đều đừng nghĩ, có tiền cũng không thể dùng.
Mỗi tháng Ngũ Hành Minh có một cơ hội dùng sương phòng lầu 3.
Thẩm nhị gia quyết đoán dùng cơ hội của phụ thân hắn ta.
Trở về lại là một trận đòn roi, đây là lời phía sau tạm thời không nhắc tới.
Thẩm nhị gia nói: "Kỳ thật trên lầu còn có, nhưng cũng không mở ra với bên ngoài. Ngươi ngồi trước một lát, ta đi đón Vệ huynh đệ."
"Được." Tô Tiểu Tiểu đồng ý.
Nàng ngồi ở bên cửa sổ, nhìn ngựa xe trên đường cái như nước, người đến người đi, cảm khái không đánh giặc chính là tốt, Tây Tấn thật náo nhiệt.
Nghe nói Đại Chu vốn cũng từng quốc lực cường thịnh, chiến hỏa quá nhiều, hao tài tốn của, quốc khố thiếu hụt, cuộc sống của bá tánh cũng khó khăn.
Nàng uống trà, đối phương còn chưa tới, nàng vừa lúc nhân cơ hội này ngẫm lại trong chốc lát còn cần những dược liệu này.
Chẳng qua, có khi người muốn tìm thanh tịnh, cố tình còn không dễ dàng.
Hôm nay Vũ Văn Tịnh phủ đại hoàng tử cũng tới Đông Đình Lâu, đi chung với nàng ta lại đây có vài vị thiên kim khác và Quách Linh Tê.
Theo lý thuyết, phi tân hậu cung không được tùy ý ra cung, Tây Tấn đế thông cảm nàng ta ga xa, sứ đoàn hòa thân lại sắp rời đi, chấp thuận riêng cho nàng ta ra cung từ biệt thân nhân.
Đến cũng là một vị huynh đệ thứ xuất đưa gả, nhưng Quách Linh Tê có thể có tình cảm gì với hắn ta? Đi dịch quán Tây Đô hiện thân đã ra đi dạo với Vũ Văn Tịnh.
Hai người đi ngang qua cửa sương phòng, liếc mắt một cái thấy Tô Tiểu Tiểu ngồi ở bên trong.
'Khéo như vậy, chúng ta lại gặp mặt."
Quách Linh Tê cười lạnh nói.
Tô Tiểu Tiểu uống trà, nhàn nhạt liếc nàng ta một cái, mặc kệ nàng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận