Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2539: Sự Quyến RU Của Chiến Thần. 3

Chương 2539: Sự Quyến RU Của Chiến Thần. 3Chương 2539: Sự Quyến RU Của Chiến Thần. 3
Kỳ trưởng lão lại nói: "Cung chủ, trước mắt chúng ta sẽ đi xem thương thế của các đệ tử, mời người hãy mau chóng về phòng nghỉ ngơi đi."
Cung chủ nói: "Làm phiền hai vị trưởng lão rồi."
Hai người vừa đi khỏi, Linh Âm đã đi tới bên cạnh cung chủ, ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lo lắng hỏi: "Làm sao bây giờ, cung chủ? Vân Tuyết sẽ không thật sự tìm một bà mụ đến để kiểm tra xem người đã sinh con hay chưa, phải không?"
Cung chủ cũng đau đầu.
Linh Âm gãi ngón tay: "Vậy thì... người cứ dứt khoát nói ra thân phận của Thiếu cung chủ..."
"Không được!"
Cung chủ không chút do dự từ chối: "Trước khi tỷ tỷ lâm chung, ta đã hứa với tỷ ấy là sẽ không bao giờ tiết lộ thân phận của Vân Lâm ra ngoài."
Linh Âm: "Nhưng mà..."
Cung chủ nhìn chằm chằm nàng ta nói: "Đây cũng là để bảo vệ hắn. Như phu nhân đã sinh hạ cho Thành chủ một nhi tử, một khi thân phận của Vân Lâm bị bại lộ, Thiên Ngọc Đường và Thiên Cơ Các đều sẽ không buông tha cho hắn."
Linh Âm đau lòng lo lắng hỏi: "Vậy ba ngày sau phải làm sao?"
Cung chủ nhướng mày: "Để ta suy nghĩ một chút."
*
Vân Tuyết rời khỏi Mẫu Đơn Các, hai nhi tử của bà ta cũng đã không còn ở Lăng Tiêu Điện nữa, không biết bọn chúng đã đi đâu.
"Đã bảo Phong Nhi trông chừng bọn chúng, đừng để chúng chạy lung tung rồi mà."
Bà ta trách mắng nữ nhi không hiểu chuyện, không trông được hai tiểu đệ đệ.
"Ngươi đi tìm đi, tìm được rồi thì lên xe ngựa đợi ta."
"Dạ.
Tỳ nữ tâm phúc lập tức đáp ứng, đi về phía tiểu hoa viên để tìm kiếm.
Vân Tuyết nhìn thấy một vài đệ tử đang xách theo hộp đồ ăn và mấy món đồ linh tinh đang đi về phía mình.
Bà ta ngăn bọn họ lại, đi tới trước mặt hai người bọn họ, liếc nhìn tên đệ tử bên trái rồi nói: "Lại là ngươi."
Lần trước, lúc bà ta quay lại Bách Hoa Cung, đã nhìn thấy một cái kiệu được khiên vào.
Bà ta đã hỏi một đệ tử, người ngồi trong kiệu đó là ai. Nhưng tên đệ tử đó đã từ chối trả lời.
Thật trùng hợp, lại để bà ta gặp lại hắn ta.
Bà ta ngạo mạn hỏi: "Các ngươi mới từ Phi Vân Cung tới phải không? Ở đó có người ở sao?"
Tên đệ tử trẻ tuổi nói với giọng điệu không khiêm tốn cũng không hống hách: "Không thể trả lời được.
Vân Tuyết giơ tay lên muốn giáo huấn hắn ta một trận.
Nhưng nghĩ đến điều gì đó, lại nhịn xuống.
Bà ta khinh thường nói: "Hy vọng ba ngày sau, ngươi vẫn còn giữ được sự cứng rắn này!"
Hai tên đệ tử rời đi.
Vân Tuyết suy nghĩ một lúc rồi đi vê phía Phi Vân Cung.
Lúc này, ở tiền viện của Phi Vân Cung, có ba đứa nhỏ đang hăng hái trèo lên người Vệ Tư. Biến Vệ Tư thành một cây đại thụ, còn chúng là mấy quả bóng nhỏ đang treo lơ lửng ở trên đó.
Leo mệt mỏi, ba đứa lại muốn gia gia cho chúng bay.
Sức mạnh thể chất của Vệ Tư cũng thật đáng kinh ngạc.
Rõ ràng đã ôm Vi Tiểu Bảo suốt đêm và chăm sóc mấy đứa trẻ cả một ngày, nhưng ông ấy lại không he cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Ông ấy lần lượt bế ba đứa nhỏ bay vù vù, thành công biến chúng thành ba con sư tử lông xù.
Ba đứa sững sờ tại chỗ trong ba giây.
Sau đó, hét lên đầy phấn khích.
"Một lần nữal"
"Một lần nữal"
"Một lần nữal"
Hai đứa nhỏ song sinh của Vân Tuyết bị giọng nói của ba đứa trẻ thu hút.
Cả hai bước tới cửa, chăm chú nhìn xem, không kìm được ánh mắt đầy ghen tị.
Chúng cũng muốn có ai đó dẫn đi chơi như thế này.
"Tuân Nhi, Thụy Nhi, các con có ở đây không?”
Vân Tuyết đi tới.
Cặp song sinh liên giật nảy mình.
Bọn chúng đã bỏ lại tỷ tỷ và lén lút đến đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận