Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2489: Vệ Tiểu Bảo Ra Đời 2

Chương 2489: Vệ Tiểu Bảo Ra Đời 2Chương 2489: Vệ Tiểu Bảo Ra Đời 2
Vệ Đình lo lắng hỏi: "Tại sao nàng lại trông như đã khóc vậy?"
Tô Tiểu Tiểu ủy khuất lắp bắp: "Ta không có khóc."
Nàng thế nhưng trong lúc bị nhà thuốc chọc cho tức giận lại để mất cảnh giác vào lúc quan trọng như vậy!
Vệ Đình vuốt nhẹ lấy tay nàng: "Có phải là không tìm thấy thuốc giải chú thuật không? Không sao, ta không sao, nếu không được thì chúng ta sẽ tìm Lăng Vân. Đại ca đã từng bị trúng chú thuật cũng là hắn ta đã giải được."
Tô Tiểu Tiểu nhìn vào viên đá trong tay, lấy một viên đặt vào lòng bàn tay hắn: "Chàng mang viên đá này theo, chú thuật sẽ tự giải."
Vệ Đình sờ một cái, cảm giác giống như đá, hắn nửa tin nửa ngờ ồ một tiếng rồi nhét vào trong ngực.
Chẳng bao lâu sau, hai người đã ra khỏi nhà thuốc.
Tô Tiểu Tiểu mở khăn che mắt hắn: "Chàng nhìn xem, chú thuật đã giải chưa?"
Vệ Đình nhìn xung quanh, ngẩn ngơ nói: "Thật sự là bị trúng chú thuật sao..."
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày: "Đúng vậy, ta không nói dối chàng”
Vệ Đình nhăn mày: "Không đúng.'
Tô Tiểu Tiểu ngắt lời hắn: "Tiêu tỷ tỷ và bọn nha hoàn từ Phủ thành chủ đều sắp đến đây, ta sắp sinh rồi, chàng mau đi chờ bên ngoài đi!"
Vệ Đình muốn ở lại bên cạnh nàng.
Tô Tiểu Tiểu thúc giục: "Nhanh lên! Nếu bị phát hiện sẽ không tốt đâu!"
Vệ Đình chỉ có thể ra ngoài, đứng chờ cùng Cảnh Dịch ở cửa.
Cảnh Dịch vì thù hận trước đó, dứt khoát đánh hắn một trận.
Tử cung Tô Tiểu Tiểu cuối cùng đã bắt đầu co rút.
Nàng trời sinh đã rất nhạy cảm với đau đớn, mồ hôi lạnh cũng bắt đầu toát ra trên trán.
Nàng siết chặt viên đá trong tay.
Sau đó, chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Nàng không còn đau nữa.
Ồ?
Nàng mở to mắt, nhìn viên đá đen trong tay.
Cái thứ này có thể làm giảm đau?
Tô Tiểu Tiểu gõ nó vào tường. Hình như không phải là đá, mà là kim loại.
Chất liệu giống như Kim Ca Bạc của Vệ Lục Lang, chỉ khác ở màu sắc.
Tô Tiểu Tiểu sờ bụng mình một cái.
Tử cung co rút, nhưng thực sự không còn đau.
Ở bên kia, Vệ Đình và Cảnh Dịch đã đánh nhau.
Tất nhiên, Vệ Đình chỉ là chơi với hắn ta, cũng không thực sự xô xát.
Cảnh Dịch thực sự hơi tức giận, nhưng cũng không dùng sức quá mức.
Hắn ta đánh một cú đấm vào bả vai Vệ Đình.
Vệ Đình đột nhiên rên rỉ một tiếng, quỳ một chân xuống đất.
Ban đầu Cảnh Dịch nghĩ là Vệ Đình đang giả vờ, nhưng sau khi thấy cả người hắn đều đổ mồ hôi, hắn ta nghĩ Vệ Đình thật sự đang cảm thấy đau đớn.
Cảnh Dịch nhìn vào nắm đấm của mình: "Ta lợi hại đến vậy sao?"
Vệ Đình nghiến răng: "Chuyện gì xảy ra thế này? Sao đột nhiên lại đau như vậy..."
Tiêu Như Yên đi gọi mẹ chồng nhà mình.
Nhiếp bà bà đến nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Bà ta đã sớm nhận ra Tô Tiểu Tiểu là thai đầu, thường thì lân đầu tiên sẽ khó khăn hơn.
Ban đầu tưởng rằng Tô Tiểu Tiểu sẽ đau đớn giống Như phu nhân, ai ngờ trạng thái của nàng lại nhẹ nhàng hơn Như phu nhân rất nhiều.
Như phu nhân gần như đã mất nửa cái mạng, vài lần bà ta đã phải dùng kim để kích thích khiến nàng ta tỉnh lại.
Nhiếp bà bà nói với Tô Tiểu Tiểu: "Đau thì hãy kêu lên."
WA
Đó là tiếng kêu thảm thiết của Vệ Đình.
Nhiếp bà bà nhắm mắt, nhíu mày rồi thở dài: "Ngươi sinh con mà hắn kêu cái gì thế?"
Tô Tiểu Tiểu: ... Ta cũng muốn biết.
Tô Tiểu Tiểu đã sinh suốt cả ngày, Vệ Đình cũng đau suốt cả ngày.
Cảnh Dịch nghiêm túc nghi ngờ hắn bị trúng tà.
Ở phía khác, Như phu nhân cũng đã đến giai đoạn sinh con cuối cùng.
Đáng tiếc, sức lực nàng ta đã gần như cạn kiệt, thuật châm cứu của Nhiếp bà bà cũng không thể tiếp tục áp dụng được trên cơ thể nàng ta nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận