Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 829: Đại Hổ Ngại Ngùng 2

Chương 829: Đại Hổ Ngại Ngùng 2Chương 829: Đại Hổ Ngại Ngùng 2
"Là ý chỉ của tiên đế." Tần Thương Lan ngược lại vốn không thấy cháu gái không nên hỏi những này: "Trước khi lâm chung, tiên đế cho người truyền một mật chỉ cho ta và Trấn Bắc Hầu ở biên quan xa xôi, lập Nhữ Dương Vương làm tân quân."
Tô Tiểu Tiểu đăm chiêu như có điều suy nghĩ.
Vĩnh Thọ Cung.
Thái hậu ung dung tỉnh giấc.
Thái giám quản sự vội vàng khom người tiến lên, nhẹ giọng hỏi: "Thái hậu, người dậy rồi?"
Thái hậu nhìn công chúa Tĩnh Ninh nằm nhoài ở bên cạnh một cái, hất hất tay về phía thái giám quản sự.
Thái giám quản sự biết ý, lại hạ giọng thấp xuống một chút: "Công chúa vẫn luôn túc trực trước giường người, vừa ngủ thiếp đi."
Thái hậu giơ tay.
Thái giám quản sự đỡ bà ấy chậm rãi ngồi dậy.
"Vậy đứa trẻ đâu?" Thái hậu hỏi.
"Người là nói... Tô đại phu?" Thái giám quản sự lấy cái gối lót vào sau lưng Thái hậu, lại đổ một ly nước ấm qua: "Nàng ấy vừa đi."
Thái hậu dựa vào cái gối dày, nhận lấy ly trà, thư thả uống một ngụm, cảm khái nói: "Trông thật là giống Hoa Âm."
Thái giám quản sự cười nói: "Nô tài nhập cung muộn, chưa từng gặp phu nhân của lão quốc công, nhưng nhìn tướng mạo của Tô đại phu, dường như là nhiều thêm chút phúc phần so với khuê tú của các nhà khác."
Thái hậu đưa ly trà cho hắn ta: "Ngươi trực tiếp nói nàng ta mập là được rồi."
"Khu khụ." Thái giám quản sự ngượng ngùng.
Thái hậu dừng một chút, mở miệng nói: "Còn gầy hơn nhiều so với Hoa Âm khi đó."
Thái giám quản sự sững người.
Phu nhân của lão quốc công khi trẻ phải mập đến chừng nào đây...
Thái hậu nhìn ngăn tủ ở bàn trang điểm một cái, thái giám quản sự hiểu ý, lập tức bước lên, mở cửa tủ ra, lấy một cái hộp đựng tranh tinh xảo ra.
Hắn ta dâng hộp đựng tranh lên trước mặt Thái hậu.
Thái hậu chậm rãi mở nắp hộp ra, lấy một ống tranh cuộn ra.
Thái giám quản sự đặt cái hộp xuống, điều chỉnh đèn dầu lên sáng một chút. Thái hậu cẩn thận từng li từng tí mở bức tranh ra.
Trên bức tranh là một phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần ở chòi nghỉ mát, có bốn phong hoa tuyệt đại nữ tử đang ngồi.
Nữ tử tử y đánh đàn, nữ tử bạch y chơi cờ, nữ tử hồng y chơi Hồng Anh thương, tư thế hiên ngang, chỉ có bênh cạnh là một tiểu nha đầu béo y mặc lam y hai chân tréo nguẩy, thong thả mà gặm đùi gà lớn.
Thái giám quản sự nhìn lén một cái.
Nữ tử tử y đánh đàn chắc hẳn chính là Thái hậu rồi, Thái hậu giỏi đàn, công chúa Tĩnh Ninh giống bà ấy.
Cô nương mập đó chắc hẳn chính là phu nhân của lão quốc công - Tô Hoa Âm rồi.
Tô đại phu quả thực giống bà ấy.
Còn về hai nữ tử đánh cờ và chơi Hồng Anh thương... Thái giám quản sự nhất thời không đoán ra được.
Hắn ta đến bên cạnh Thái hậu mười năm rồi, trong mười năm này, hắn ta chưa từng thấy Thái hậu thân mật với bất cứ nữ thân quyến nào.
Nói tóm lại, những người trên bức họa này, không phải đã qua đời, như phu nhân của lão quốc công Tô Hoa Âm, thì chính là xa cách với Thái hậu rồi.
Bàn tay khô khan mà tràn đầy nếp nhăn của Thái hậu, từng tấc từng tấc lướt qua từng người trên bức họa.
Cảnh còn người mất, không trở vê được nữa rồi.
Trời lờ mờ sáng, Tô Tiểu Tiểu dậy thật sớm.
Đại Hổ cũng dậy rồi, đang đứng trung bình tấn ở trong sân.
Nhóc con gan đây rất chăm chỉ đây này.
Tô Tiểu Tiểu đi tới, cúi người xuống, khẽ hôn Tiểu Hổ một cái để khen thưởng.
Khuôn mặt nhỏ của Đại Hổ lập tức đỏ ửng lên.
Ha hat"
Tô Tiểu Tiểu không nhịn được cười.
Con nít thật là vui.
Một bên khác, Hồ Cửu Sinh cũng dậy từ sớm rồi, ông ta trực tiếp đi đến Thái y viện.
Chư vị thái y cũng đến rồi.
Mọi người hành lễ với ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận