Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 864: Tiểu Tiểu Bá Khí 2

Chương 864: Tiểu Tiểu Bá Khí 2Chương 864: Tiểu Tiểu Bá Khí 2
Mà ngay lúc này, Nhàn phi cùng công chúa Huệ An cũng đã đến.
Hai người cũng bị doạ đến kinh sợ.
Nhàn phi tức chết luôn.
Tuy rằng nói bệ hạ băng hà rồi, người đăng cơ chính là nhi tử của mình, nhưng bệ hạ cũng không thể bị nhi tức tương lai của mình làm chết chứ!
Đây là muốn làm loạn tới mức nào nữa?!
Nhàn phi muốn đến ngăn cản, nhưng bà ta nhìn phụng liễn của Thái hậu dừng trong viện, lại nhịn xuống.
"Mẫu phi, người nhìn nàng... Ô ô ô..."
Miệng của công chúa Huệ An bị bà ta bịt lại.
Thời gian cũng tương đối, Hoàng hậu cùng chư vị hoàng tử cũng chạy đến nơi, ngay cả Tiêu Độc Nghiệp đang bị cấm túc cũng đến.
Phủ Đại hoàng tử còn cách Hoàng hậu một đoạn đường đi, tất nhiên không phải tin tức Cảnh Tuyên Đế "băng hà" được truyền đi rồi mới xuất phát.
Ban ngày Cảnh Tuyên Đế uống qua thuốc cao thổ huyết hôn mê, lúc đó hắn ta đã vào cung.
Hắn ta hành lễ với Thái hậu trước: "Tổ mẫu!"
"Tổ mẫu cũng đến sao?" Huệ An nghe thấy giọng hắn ta, xoay người lại, mới nhìn thấy Thái hậu đứng trong góc tối.
Thái hậu không lên tiếng.
Hoàng hậu thì nhìn trong điện một cái, trông thấy khuê nữ ruột của mình tay cầm trường kiếm hận không thể chém hết thái y, huyệt thái dương lại giật từng cơn.
"Tĩnh Ninh, con làm gì đó! Còn không mau bỏ kiếm xuống!"
Tiêu Độc Nghiệp mặt nghiêm túc tiến vào tẩm điện, hướng về Công chúa Tĩnh Ninh mà vươn tay: "Tĩnh Ninh, đưa kiếm cho đại ca, đừng làm mình bị thương!"
Công chúa Tĩnh Ninh không nhúc nhích.
Hoàng hậu với Tiêu Độc Nghiệp đều chau mày, sau đó cùng nhau nhìn về hướng Tô Tiểu Tiểu ở trên long sàng đang không ngừng đè nhấn Hoàng đế.
Tiêu Độc Nghiệp lạnh lùng cất tiếng: "Dừng tay!"
Môi Hoàng hậu giật giật.
Công chúa Tĩnh Ninh giương kiếm chỉ về Tiêu Độc Nghiệp: "Ai cũng không được qua đó!"
Tiêu Độc Nghiệp cau chặt mày: "Tĩnh Ninh, muội điên rồi! Muội như vậy sẽ hại chết phụ hoàng đó! Nàng ấy chỉ là một y nữ* xuất phát từ dân thường mà thôi! Muội nên để thái y chẩn trị cho phụ hoàng!"
Công chúa Tĩnh Ninh gan từng chữ nói: "Muội tin tưởng nàng."
Trước trán Tô Tiểu Tiểu rướm đẫm mồ hôi to như hạt đậu.
Trọng lượng thân thể này tuy rằng đã giảm được mấy chục cân, nhưng cuối cùng vẫn còn hơi béo, nhúc nhích một chút, mồ hôi đã đầy đầu.
Cũng đã nhấn được hơn trăm cái, tim Cảnh Tuyên Đế vẫn như cũ không đập.
Chẳng lẽ... Thật sự không còn cách nào khác sao?
Tiêu Độc Nghiệp dùng lý lẽ đanh thép nói: "Tĩnh Ninh, ta và muội tuy không cùng một mẫu thân sinh ra, nhưng trong lòng ta, từ đầu đến cuối ta vẫn xem muội là muội muội ruột thân thiết nhất, muội muốn cái gì, đại ca đều có thể chiêu theo muội, chỉ duy nhất lần này, đại ca không thể mặc kệ muội làm loạn được!"
Đây chính là cơ hội cực tốt để hắn ta lập công, nếu như phụ hoàng được cứu, hắn ta chính là đệ nhất công thân.
Nếu như phụ hoàng băng hà, vậy cũng không phải là hắn ta hại chết, là nha đầu kia dây dưa làm lỡ thời cơ chữa trị đắt giá nhất.
Nha đầu đó là người của Tần gia, Tần gia lại có hôn ước với lão Tam...
Đại thần trong triều tất sẽ trút giận lên lão Taml
"Đắc tội rồi, muội muội!"
Ấn đường Hoàng hậu giật một cái: "Không được làm tổn hại Tĩnh Ninh!"
Nhưng mà Tiêu Độc Nghiệp đã ra tay rồi.
Công chúa Tĩnh Ninh không biết võ công, nàng ấy cầm kiếm chỉ để hù doạ mấy thái y này, Tiêu Độc Nghiệp chả sợ nàng đâu.
Tiêu Độc Nghiệp lạnh lùng vặn lấy cổ tay nàng ấy.
Soạt!
Một thanh ngân châm hướng vào hắn ta bắn tới!
Tiêu Độc Nghiệp biến sắc, vội vàng buông tay lùi một bước sang bên cạnh.
Ngân châm mạnh mẽ bắn thẳng vào cột trụ hành lang sau lưng hắn ta, cả thanh cắm ngập vào trong cột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận