Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 380: Tô Gia Vào Kinh 2

Chương 380: Tô Gia Vào Kinh 2Chương 380: Tô Gia Vào Kinh 2
Nghĩ tới gì đó, Tô Tiểu Tiểu quay đầu nhìn về phía Tôn chưởng quầy: "Ông thương lượng làm ăn ở đâu?”
Tôn chưởng quầy nói: "Có người tìm tới cửa. Trong buổi yến tiệc của nhà họ Vương... ta có nói với mấy người khách đó là ta ở chỗ nào, cũng có để lại danh thiếp."
Tô Tiểu Tiểu cũng đã hiểu ra việc đám phán kinh doanh của Tôn chưởng quầy tám chín phần là do Huệ Giác sư thái giới thiệu.
Nàng nói mà. Nàng đã đắc tội Lý Phủ Đài rồi, sao còn có người dám hợp tác với nàng?
Vốn tưởng người ta ở nơi khác tới, không biết chuyện, giờ nghĩ lại nhân vật có quan hệ với Huệ Giác sư thái hẳn là cũng không sợ Lý Phủ Đài đâu.
Nàng phải tìm cơ hội cảm ơn Huệ Giác sư thái.
Bốn gian phòng, Tô Tiểu Tiểu và ba đứa nhỏ một gian, Vệ Đình một gian, Tô Nhị Cẩu và Tiểu Ngũ một gian, Tôn chưởng quây một gian.
Đối với việc hai vợ chồng không chung phòng, Tôn chưởng quầy rất kinh ngạc.
Nhưng nghĩ lại giường ở khách điếm không lớn, lại có ba đứa trẻ nằm giữa đúng là không thoải mái.
Tô Tiểu Tiểu cực kì nghiêm túc trong công việc, dù có phải khách hàng lớn hay không, dù có phải do Huệ Giác sư thái giới thiệu hay không thì nàng cũng đều sẽ cố hết sức đáp ứng.
"Tôn chưởng quầy, là ta."
Nàng gõ cửa phòng Tôn trưởng quầy.
"Chủ nhân, làm sao vậy?" Tôn trưởng quây mở cửa cho nàng.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Có vấn đề muốn hỏi ông. Nhà kia có nói là tế phẩm cấm ky món ăn nào không? Ví dụ như món mặn, mỡ heo gì đó?"
Tôn chưởng quầy liền nói: "Ta có hỏi qua, bọn họ nói không có, làm theo sở trưởng của mình là được.”
Tế phẩm là đồ hiến tế cho tổ tiên, nhưng sau khi hiến tế xong sẽ đem phân chia ra. Những tế phẩm này thường được coi là có phúc khí của lão tổ tông, sau khi ăn xong có thể được lão tổ tông phù hộ.
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu cũng đã hiểu rõ.
Tôn chưởng quầy bỗng mở miệng nói: 'Mà cũng thật trùng hợp, nhà mời chúng ta tới làm điểm tâm cũng là Tô gia. ...
Tô Tiểu Tiểu trở về phòng mình.
Ba đứa nhỏ mỏ to mắt, hưng phấn ngồi trên giường. Tô Tiểu Tiểu nhướng mày.
Ngủ cả buổi trưa... lẽ nào các con... ngủ đủ rồi?
Đại Hổ nói: "Nương, đói bụng."
Nhị Hổ nói: "Ăn đùi gà."
Tiểu Hổ nói: "Ăn bánh!"
Tô Tiểu Tiểu vô tình cự tuyệt: "Con không được ăn bánh."
Ban ngày ba đứa ngủ cả chặng đường, giờ này tỉnh lại có lẽ chưa qua nửa đêm sẽ không ngủ tiếp.
Cách đây một dặm có chợ nhỏ, mới vừa rồi lúc đi ngang qua nơi đó vô cùng náo nhiệt.
Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ rồi đi kêu Tô Nhị Cẩu và Tiểu Ngũ bên cạnh, kêu cả Vệ Đình cùng đi dạo chợ.
Tôn chưởng quầy không đi. Xương cốt ông ấy già rồi, không theo kịp thể lực đám người trẻ tuổi.
Tiểu Ngũ đánh xe.
Ba đứa nhỏ không muốn ngồi xe ngựa, bọn chúng muốn đi bội
Đại Hổ, Nhị Hổ nhanh chóng chiếm lấy vị trí đắc lực hai bên Tô Tiểu Tiểu, Tiểu Hổ tức tới mức dậm chân!
"Không muốn đi bộ." Tiểu Hổ nói với Vệ Đình.
Vệ Đình quyết đoán xách Tiểu Hổ lên ném cho Tô Nhị Cẩu.
Chợ ở đây tuy kém Phủ Thành nhưng cũng có không ít quầy hàng.
Ba đứa nhỏ nhìn quây hàng bán bánh rán nhân hẹ mà chảy nước miếng.
Tô Tiểu Tiểu mua sáu cái bánh rán nhân hẹ, lại bảo Tô Nhị Cẩu đi qua quầy hàng bên cạnh mua ít bánh trôi rượu trứng.
Nàng giảm cân, sẽ không ăn mấy đồ ngọt như vậy.
Khi ngồi xuống, Tiểu Hổ thành công cướp được vị trí bên cạnh nương, vui vẻ lắc lắc cái đầu nhỏi
Vệ Đình đột nhiên đứng dậy, im lặng rời đi.
Tô Tiểu Tiểu tưởng là hắn đi tìm nhà xí, không ngờ khi hắn trở về trong tay cầm thêm một củ khoai nướng.
"Thuận tay mua." Hắn lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận