Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1874: Huynh Muội Gặp Lại 1

Chương 1874: Huynh Muội Gặp Lại 1Chương 1874: Huynh Muội Gặp Lại 1
Công chúa Huệ An nói xong thì bỗng nhiên tủi thân. Nàng ta cất giọng, ngửa mặt lên trời gào khóc.
Hai nàng một người ăn mặc kiểu con gái, một người mặc kiểu thiếu niên mà người khóc lại là thiếu niên...
Cái này có chút thú vị.
Ánh mắt mọi người đều kỳ quái nhìn tới.
Tô Tiểu Tiểu kéo tay nàng ta, đưa người lên trên xe ngựa của mình.
Tô Tiểu Tiểu phân phó cho người đánh xe: "Quan sát cẩn thận, đừng để người tới gần."
Người đánh xe nói: "Vâng, Tiểu Tiểu tỷ."
"Sao hắn ta lại gọi người Tiểu Tiểu Tỷ?" Công chúa Huệ An vừa khóc vừa hỏi.
"Một cái gọi thôi, nói đi, rốt cuộc sao ngươi lại thế này?"
"Ngươi còn hung dữ với ta... Công chúa Huệ An khóc không dừng được.
“Ta không có...'
Tô Tiểu Tiểu không cãi nổi, đành lấy tư thế dỗ Tiểu Hổ... Không có cách nào, trong nhà thì Tiểu Hổ là đứa nhỏ hay khóc nhất, lau nước mắt, đưa đồ ăn, cuối cùng cũng dỗ được công chúa điện hạ này ngừng khóc.
Công chúa Huệ An nói ra chân tướng.
Hóa ra, Nam Cương lại cầu hôn.
Ban đầu Cảnh tuyên đế coi thường loại người man rợ Nam Cương này nên dù nói gì cũng không mang công chúa cao qúy ra.
Nhưng chiến tuyến của Tần Thương Lan bị đẩy vào Bắc Yến, trong lòng Cảnh Tuyên đế bắt đầu dâng lên bất an.
Ông ta đã hạ mấy đạo thánh chỉ triệu Tân Thương Lan quay về nhưng đều như đá chìm dưới biển.
Vấn đề là mệnh lệnh có được chấp nhận không.
Ông ta chặt đứt lương thực của Tần Thương Lan nhưng mà Tần Thương Lan còn lương thực mà Tô Tiểu Tiểu lưu lại, không cần tới lương thực của ông ta.
Tần Thương Lan là người ủng hộ đắc lực nhất của Cảnh Tuyên đế. Nếu ngay cả ông ấy mà ông ta cũng không nắm được trong tay thì chiếc ghế Cảnh Tuyên Đế này sao có thể ngồi chắc?
Ông ta lại không thể trực tiếp phế Tân Thương Lan sợ biên quan bất ngờ làm phản.
Lúc này, Nam Cương cầu hồn với thành ý cực kỳ hấp dẫn - binh lực. Tần, Tô, Vệ, ba nhà cưới hỏi, chỉ còn lại Lãnh gia đứng về phía Cảnh Tuyên đế nhưng người Lãnh gia cũng đã sớm bị Tần Thương Lan giết sạch rồi.
Cảnh Tuyến đế đứng ngồi không yên nên quyết định đuổi hổ ăn sói.
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày: "Đây là dẫn sói vào nhà mới đúng! Tổ phụ ta chưa từng mong ước cái vị trí kia, ông ấy chỉ muốn bảo vệ giang sơn và dân chúng Đại Chu, không giết Bắc Yến thì biên quan không yên, phải cho Bắc Yến cái dạy dỗ đổ máu mới có thể yên ổn biên quan hai mươi năm."
Hai mươi năm nghỉ ngơi lấy sức có thể để cho dân chúng ở biên quan ngày càng tốt lên, cũng có thể giúp nhiều chiến sĩ khỏi đau khổ của chiến tranh.
Nói thẳng ra là thế hệ này hi sinh lừng lẫy chỉ vì để cho người sau được bình yên thịnh vượng.
Công chúa Huệ Anh nức nở: "Tam ca ta cũng nói như thế nhưng phụ hoàng không hề nghe còn nhốt Tam ca của ta lại."
Quan Tiêu Trọng Hoa không phải chỉ vì Tiêu Trọng Hoa nói thay cho Tần Thương Lan mà có thể là đề phòng đứa con này phá hủy mối liên minh quốc tế giữa hai nước.
Tô Tiểu Tiểu: "Sau đó sao ngươi có thể rời khỏi kinh thành?"
Công chúa Huệ An: "Ta nói với phụ hoàng ta muốn đi chùa bồi hoàng tổ mẫu, ta sẽ cưới về Nam Kinh cũng không thể gặp bà. Phụ hoàng đồng ý nhưng ta đi nửa đường thì chạy thoát... Còn rất thuận lợi. Mới ra được kinh thành không lâu thì gặp phải tứ biểu ca của ngươi. Ta hỏi hắn ta có biết ngươi ở chỗ nào Nam Cương không? Hắn ta bảo biết còn nói hắn đã đồng ý ngươi phải bảo vệ ta nên cùng ta đi tới đây. Ngươi đừng trách hắn ta là ta không nên tới tìm ngươi.'
Tô Tiểu Tiểu: Sao ta cảm thấy hắn "bắt cóc" ngươi tới chứ?
Đặc vụ đúng là rất tệ.
Tô Tiểu Tiểu: "Hắn có tham gia kỳ thi xuân không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận