Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1142: Tieu Ho Tien Cung 2

Chuong 1142: Tieu Ho Tien Cung 2Chuong 1142: Tieu Ho Tien Cung 2
Tô Mạch cau mày: "Ngươi muốn đi a2"
Vệ Đình cũng không phủ nhận: "Ngươi ở lại kinh thành đi, ta sẽ đi theo lão Hầu gia."
Tô Mạch nói: "Trong danh sách đàm phán hòa bình của bệ hạ không có ngươi."
Tuy cũng không có Tô Mạch, nhưng dù gì hắn cũng là cháu ruột lão Hầu tử, đưa hắn theo cùng đương nhiên Cảnh Tuyên Đế sẽ không có vấn đề gì.
Cảnh Tuyên Đế là đang đề phòng Vệ Đình lập công.
Vệ Đình đối với Cảnh Tuyên Đế mà nói cũng là một thanh bảo kiếm được trưng bày trong tủ kính, không muốn dùng, nhưng lại không thể không có.
"Ta tự có cách của ta." Vệ Đình đem Tô Ly ấn ngồi xuống ghế,'Kinh thành cũng là nơi quan trọng, Bạch Liên giáo khẳng định là có mưu đồ, giao lại nơi này cho người khác ta không yên tâm.
Tô Mạch suy nghĩ một chút: 'Được.'
Vệ Đình trở vê phòng thu dọn đồ đạc, thực ra chính là đem theo một ít ám khí và binh khí.
Vệ Lục Lang bước vào trong phòng.
Vệ Đình than một tiếng: "Không phải chứ, Lục ca, huynh nắm tin tức nhanh vậy?"
Vệ Lục Lang vẻ mặt kì quái nhìn hắn.
Vệ Đình nghiêm mặt nói: "Huynh cũng đừng nói gì cả, hiện tại dù có thế nào đệ cũng sẽ không đồng ý để huynh đi với đệ đến Đào Lâm đâu."
Tiểu Béo Khổng Tước nói, vết thương Lục ca mà rách ra lần nữa thì coi như không thể chữa được.
"Đệ lại muốn tới Đào Lâm à?", Vệ Lục Lang hỏi,'Không phải vừa mới đi sao?"
Vệ Đình hơi sửng sốt: "Huynh không phải... Muốn đi cùng với đệ tới Đào Lâm à? Vậy cái dáng vẻ hùng hổ này là sao?"
Vệ Lục Lang trừng mắt nhìn hắn, mở nắm tay ra, bên trong là một quả táo rất to, nghiêm túc khoe khoang: "Đại Hổ cho huynh đó."
Vệ Đình: ”...
Tô Tiểu Tiểu mới từ y quán trở về, biết chuyện lão Hầu gia cùng Vệ Đình phải đi gặp Mạc Quy Viễn, nàng gọi lại Vệ Đình lúc này đang chuẩn bị rời đi.
"Cái này chàng mang theo đi."
Nàng đưa cho hắn một bọc quần áo.
Vệ Đình mở ra nhìn, bên trong là mấy cái mặt nạ phòng độc với mấy chai thuốc trị thương, giải độc. Ngoài mấy cái này, còn có một đôi bao tay màu bạc.
Hai cái bao tay này hắn đã từng nhìn thấy, lúc Tô Thừa tỷ thí với Tần Giang, ông ấy đã dùng nó tay không bắt được vũ khí của đối phương. Đêm đó khi giải phẫu cho Hắc Hạt Tử, nàng cũng đã ngăn cản sự ăn mòn của kịch độc.
"Trừ bao tay, những thứ khác ta sẽ câm theo."
Hắn lấy bao tay ra, chậm rãi đặt vào tay nàng, bất cần cười nói: "Nàng yên tâm, nam nhân của nàng sẽ trở vê."
Ồ, không làm tiểu xử nam thẹn thùng, thanh khiết nữa sao?
Đúng là kĩ thuật sở trường a.
Tô Tiểu Tiểu khoanh tay nói: "Còn sống quay trở vê mới là nam nhân của ta, không về được, chỉ có thể gọi là tiền nhiệm thôi."
Một lần nữa, Vệ Đình lại đau lòng: ".....
Vệ Đình đã đi suốt đêm tới quân doanh Tô gia.
Tư Không Vân cũng không nghỉ ngơi cả một đêm, hắn không phải đối phó với Bạch Liên giáo, tuy nhiên, Cảnh Tuyên Đế lại đột nhiên lâm bệnh, thái y chẩn đoán hắn ta có nguy cơ bị bệnh trung phong nguy hiểm.
Trong lòng Cảnh Tuyên Đế sợ hãi, phái người đi tìm Tư Không Vân luyện đan dược cho chính mình.
Tư Không Vân còn có thể làm gì? Hắn cũng chỉ có thể tuân lệnh.
Hắn kiên trì luyện đan đến buổi sáng ngày thứ hai, lúc đi ra hốc mắt đã trũng sâu xuống.
Hắn trông giống như đang "trôi" hơn là đang đi, mặt không biểu cảm trở lại phòng mình.
Ba đứa nhỏ lại tới Khâm Thiên giám, gần đây bọn chúng phát hiện ra chơi ở nơi này cũng vui, nhất là Nhị Hổ, cậu ta cảm thấy Khâm Thiên giám đặc biệt nhiều thứ hay ho, cậu ta rất thích tới nơi này.
Đại Hổ làm ca ca, coi như liều mình bồi đệ đệ chơi đùa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận