Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1387: Gia Có Hi Sự 2

Chương 1387: Gia Có Hi Sự 2Chương 1387: Gia Có Hi Sự 2
Càng tức hơn chính là, Hách Liên Nghiệp còn bị thương.
Tuy Hách Liên Nghiệp khai ra Nam Dương vương, nhưng hắn ta đã nói ra người đã hạ cổ Mạc Tà, chính là cổ sư bên cạnh Triệu Khang Ninh.
Được thôi, triều đình Đại Chu không có trách nhiệm để truy xét.
Bắc Yên trộm gà không được còn mất cả nắm gạo, nên họ cũng không muốn ở lại Đại Chu dù chỉ một ngày.
Ngày hôm nay, Tô Tiểu Tiểu đã đi một chuyến trở về nhà.
Nàng là bị Tô Nhị Cẩu kêu đến, nói trong nhà có chuyện bất ngờ.
Nàng suy nghĩ người ở Hộ quốc công phủ ít như vậy, thì có thể xảy ra chuyện gì, nhưng vừa vào cửa nàng đã mở to mắt.
Trên hai chiếc ghế bành đối diện cửa chính, bên trái chính là công chúa xinh đẹp thần bí Tây Tấn, bên phải dù có mang theo khăn che mặt nhưng cũng khó che giấu được mỹ nhân thanh lãnh có dung mạo xinh đẹp như tiên, Bạch Hi Hòa.
Ngoài hai người này ra, còn có một bà mối đứng ở giữa phòng.
Trước mặt bà ta là một chồng bức tranh được đặt ở trên bàn.
Bà ta cười nói: "Vị này chính là thông gia của nhà Hộ bộ thượng thư, năm nay vừa mới đôi tám, thiện thư..."
"Không được!" Công chúa Tây Tấn cùng Bạch Hi Hòa nói cùng một lúc.
Bạch Hi Hòa thản nhiên nói: "Nghe nói nhà mẹ đẻ của nàng ở Tây Thành, gả xa như vậy chỉ sợ là không ổn."
Công chúa Tây Tấn nói: "Lay chồng xa thì có làm sao? Tình yêu ngàn dặm, nhân duyên luôn quanh co. Nhưng ta nghe nói nàng ta đã từng đính hôn cùng người khác, một nữ không thể thờ hai chồng, đây mới là chuyện không ổn lớn nhất đúng chứ?"
Bạch Hi Hòa cười ha ha nói: "Thì cũng giống như trong phủ của ngươi cũng có không ít nam nhân thôi.'
Công chúa Tây Tấn cười lạnh nói: "Trai lơ mà thôi, còn trượng phu thì chỉ có một."
Da đầu Tô Tiểu Tiểu tê rần lên, nàng vội vàng lui ra ngoài.
Tô Nhị Cẩu nhỏ giọng nói: "Tỷ, tỷ đã thấy chưa? Hai người ấy đã ngồi ở đây từ sáng đến giờ, bọn họ đưa bà mối đến để làm mai cho cha, nghe nói có một người bị hai người bọn họ cùng nhau gạt bỏ, cũng đã thay ba bà mối rồi!"
Khóe miệng Tô Tiểu Tiểu giật giật: "Sức chiến đấu trâu bò như vậy sao..."
Tô Nhị Cau nói: "Tỷ, tỷ nghĩ cách đi." Tô Tiểu Tiểu: "Nhưng cái này chẳng phải là phải để cha và đệ chọn như thế nào sao? Đệ chọn ai làm mẹ kế của đệ? Trong hai người họ, một người là đệ nhất mỹ nhân, còn một người là tàn nhẫn nhất thiên hạ, đệ chọn đi."
Tô Nhị Cẩu gãi gãi đầu: "Chậc... Cái này thì làm sao mà chọn được chứ? Tỷ muốn người nào?”
Tô Tiểu Tiểu vỗ va vai cậu nới lời sâu xa: "Ta đã gả ra ngoài, cho dù có mẹ kế thì mẹ kế cũng không quản được ta, nhưng còn đệ ngày sau phải thành thân sinh con, còn phải mang theo tức phụ và hài tử hiếu thảo với mẹ kế"
Tô Nhị Cẩu suy nghĩ: "Trong hai người này ai không hung dữ lắm?”
"Người mặc y phục màu trắng." Tô Tiểu Tiểu nói: "Nhưng nàng khá kiêu ngạo, trong miệng không nói câu nào thật lòng, gài bay đệ mà không cần thương lượng."
Tô Nhị Cau sợ hãi: "Tím... Người bận áo tím kia thì sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Còn người này, nàng sẽ không gài bẫy đệ cùng lắm thì chỉ có đánh đệ, nàng ta còn hạ gục được một con sói chỉ với một cú đấm."
Tô Nhị Cẩu càng thêm hoảng sợ.
Bạch Hi Hòa và hoàng nữ Tây Tấn tọa trấn, thành công khiến bà mối thứ tư tức giận rời đi.
Tô Thừa hạ triều trở về, bị Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cẩu chặn ở nửa đường.
Hai người giống thổ phỉ giết ra, khiến ông hoảng sợ, thiếu chút nữa rút đao.
"Là các con sao." Thấy rõ mặt nhi tử nữ nhi, ông thở phào một hơi.
"Suyt —" Tô Nhị Cẩu thủ thế im tiếng, quay đầu lại nhìn vào phòng khách, đè thấp âm lượng nói: "Phụ thân, ngài nói nhỏ chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận