Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2037: Phu The Tho LOTinh Cam 1

Chuong 2037: Phu The Tho LOTinh Cam 1Chuong 2037: Phu The Tho LOTinh Cam 1
Sau một lúc lâu mới có thể chú ý tới hắn hỏi gì.
Tô Tiểu Tiểu phong khinh vân đạm mà nói: "Hắn bị thương, ta lại đây xem hắn bị thương thế nào.
Vệ Đình hừ một tiếng: "Thật sự chỉ là xem thương?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Còn có tìm Huệ An công chúa trò chuyện."
Vệ Đình: A.
Muộn thế này, Huệ An công chúa ngủ sớm.
Tô Tiểu Tiểu hồ nghi mà nhìn về phía Vệ Đình: "Chàng không phải là đang ghen đi? Thật ghen sao? Chàng ghen với hắn làm cái gì?"
Vệ Đình nhanh hơn tốc độ, con ngựa đi về phía trước.
Tô Tiểu Tiểu đối A Phúc nói: "Mau đuổi theo!"
A Phúc vội vàng huy một roi, giục ngựa đuổi theo.
Tô Tiểu Tiểu từ cửa xe nhìn Vệ Đình: "Chàng nếu là không thích thì phải nói với ta, chàng không nói ta sao biết được?"
"Tô Huyên chỉ là ca ca!"
Từ từ, lời này như thế nào nghe có chút tệ...
"Ta ý tứ là, chàng hiện tại như thế nào lại tức giận như vậy? Chàng từ trước không phải như thế.
Giống như càng tệ đi...
"Thôi được, tùy chàng nghĩ như thế nào! Nếu chàng cứ một mực nghĩ như vậy, ta cũng không có cách nào!"
Vệ Đình phóng ngựa càng nhanh.
Tô Tiểu Tiểu từ cửa sổ vươn một bàn tay, tay mắt lanh lẹ mà bắt được ống tay áo hắn: "Có cách! Có cáchI"
Vệ Đình rốt cuộc là sợ nàng cả người quăng ngã ra, chậm lại tốc độ con ngựa.
'A Phúc, dừng lại một chút."
"Dạ, tiểu tiểu thư"
Xe ngựa dừng ở một chỗ yên lặng góc đường.
Tô Tiểu Tiểu xuống xe ngựa.
Nàng ngửa đầu nhìn phía Vệ Đình: "Còn không xuống dưới? Như thế nào? Muốn thân phụ ta đích thân mời tận nơi sao?” Vệ Đình mím môi, xoay người xuống ngựa.
Tô Tiểu Tiểu lần đầu tiên cảm giác được thân phận thai phụ cũng khá tốt.
A Phúc thức thời mà thối lui đến một bên, canh gác cho hai người.
Tô Tiểu Tiểu muốn làm suy yếu tinh thân của hắn, nhưng ngay khi nhìn thấy khuôn mặt quyến rũ đó, nàng đã bị mê hoặc.
Nàng thanh âm mềm xuống dưới: "Được rồi, chàng đến tột cùng ở tức giận cái gì?"
Vệ Đình yên lặng nhìn nàng: "Tô Tiểu Tiểu, Tô Đại Nha, Tần Tô, trình tô!"
Tô Tiểu Tiểu ngạc nhiên: "Không cần một hơi kêu nhiều tên như vậy, kêu nho nhỏ là được."
Vệ Đình nghiêm mặt nói: "Nàng là thê tử ta cưới hỏi đàng hoàng, chúng ta bái đường rồi, tiến hành qua nghi lễ Chu Công, là danh phận phu thê."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta biết."
Vệ Đình nói: "Nàng có thể có bí mật của chính mình, ta không can thiệp quá nhiều, nhưng ngay cả Tô Huyền cũng trở thành bí mật của nàng và nàng giấu giếm mọi thứ, thì mối quan phu thê của chúng ta tính sao?"
Tô Tiểu Tiểu giơ lên ngón tay: "Thật trăm phần trăm, thật hơn vàng thật!"
Vệ Đình lạnh lùng mà xoay người sang chỗ khác.
"Chàng muốn biết Tô Huyên, ta nói cho chàng."
"Chàng không muốn biết."
"Vậy ta đây không nói gì cả."
Vệ Đình: ”...
Tô Tiểu Tiểu ngoéo một ngón tay hắn: "Ta chỉ đùa chàng thôi, ta không cố ý giấu chàng, đây là bí mật của Tô Huyên, ta không muốn công khai, giống như chuyện của nhị ca vậy, chàng có thể chưa kể cho ta nghe chỉ tiết mọi chuyện. Ta không có ý buộc tội chàng, ta chỉ đang đưa ra một phép loại suy.'
"Lần trước Tô Li mang cho ta ba cái túi gấm, là Tô Huyên cho hắn, ta không nói dối"
"Tin tức nhị ca ở Tây Tấn, cũng là Tô Huyên tiết lộ cho ta."
"Nhị ca là Tây Tấn đặc vụ đầu lĩnh, Tô Huyên là Đại Chu đặc vụ đầu lĩnh."
Vệ Đình nhíu mày: "Đặc vụ đầu lĩnh là cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ: "Uừm... Trên giang hồ lợi hại nhất Bách Hiểu Sinh."
Vệ Đình: "..."
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: "Về chuyện võ công của hắn, ta thật không hiểu, chàng hẳn là so với ta sớm hơn đoán được hắn có thân phận khác đi? Chàng không phải cũng không nói cho ta sao? Vẫn là ta chính mình đoán!" chương đU3/. rnu ¡he ¡họ LỌ linh cam 上 Vệ Đình bị thắng một nước cờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận